• TRANG CHỦ
  • NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN
  • THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH
  • THƯ VIỆN
    • THƯ VIỆN BÀI GIẢNG
  • GIỚI THIỆU
  • LIÊN HỆ
  • BLOG
  • PODCAST
  • Search
  • Menu
  • TRANG CHỦ
  • NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN
  • THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH
  • THƯ VIỆN
    • THƯ VIỆN BÀI GIẢNG
  • GIỚI THIỆU
  • LIÊN HỆ
  • BLOG
  • PODCAST
Giảng Luận Kinh Thánh
admin

LÀM SAO ĐỂ TRÁNH NHỮNG NGUY HIỂM KHI GIẢNG THEO CHỦ ĐỀ?

Tháng 2 28, 2025/0 Comments/in Người Giảng Và Việc Giảng Luận, NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN /by admin

Có một cuộc tranh cãi nảy lửa giữa vòng những người giảng đạo: Giảng giải kinh và Giảng theo chủ đề. Người theo phe đầu sẽ lên án việc giảng theo chủ đề và nói: “Giảng vậy là hời hợt, khiến người giảng đạo đưa ra quan điểm trước rồi mới tìm đến lời Chúa để chứng minh.” Những người theo phe giảng theo chủ đề nói “Người nghe ngày nay không thể ngồi nghe cả loạt bài về cả một sách trong Kinh thánh và họ cần sự giảng luận liên hệ trực tiếp đến nhiều chủ đề trong cuộc sống mình”. Vấn đề là không lối giảng nào trong đây là lối giảng chuẩn cả. Thực ra thì giảng giải kinh có thể trở thành giảng theo chủ đề và giảng theo chủ đề có thể trở thành giảng giải kinh. Tôi không tin là phải liệt hai lối giảng này vào các thể loại riêng.

Chẳng hạn: tôi hiện đang giảng dọc theo sách Châm ngôn. Sách này tuyệt vời ở chỗ, tôi vừa có thể giảng Châm ngôn vừa đề cập đến một số nhu cầu của hội chúng mình theo các chủ đề trong cuộc sống. Đây là cách tốt nhất cho cả hai thế giới (thế giới của Kinh thánh và thế giới thời nay – ND).

Bây giờ, tôi muốn xét đến cách để tránh những mối nguy của việc giảng theo chủ đề. Trong một bài khác, chúng ta sẽ xét đến những mối nguy của việc chỉ giảng giải kinh.

Mục đích của việc giảng giải kinh là nghiên cứu kỹ một phân đoạn rồi tìm ra ý nghĩa ban đầu mà trước giả Kinh thánh đã nêu.

Câu hỏi tôi dành cho bạn là: Tại sao việc giảng theo chủ đề lại không thể làm điều tương tự? Lối giảng theo chủ đề hoàn toàn có thể làm được điều đó nếu chúng ta biết tránh những điều sau:

1. Cố bám lấy những quan niệm cố hữu của mình dù có tìm ra điều gì

Là một người giảng đạo, tôi biết là nếu tìm thấy một chủ đề mà mình cảm thấy cần phải đề cập trong một bài giảng thì tôi thường đã có sẵn quan điểm về chủ đề đó rồi. Nhưng điều này có thể rất nguy hiểm vì bấy giờ, tôi chỉ cần tìm ra chủ đề mình muốn giảng, Google “các câu Kinh thánh về sự tin cậy” hoặc tra một cuốn Thánh Kinh phù dẫn hoặc từ điển Kinh thánh để tìm phân đoạn chứng minh rõ nhất quan điểm của mình rồi xây dựng bài giảng từ đó. Tôi có thể làm tất cả những điều này mà không nghiên cứu cẩn thận, theo cách giải kinh về chính phân đoạn hoặc các phân đoạn mà mình đang sử dụng.

Thậm chí điều này còn khiến người ta đưa ra một ý tưởng hoặc quan điểm mới mà họ tìm thấy trong bản văn, chỉ vì họ không muốn làm thêm việc và nghiên cứu.

2. Lặp đi lặp lại các nghiên cứu thuộc cùng chủ đề

Tiếc là tôi thấy điều này rất nhiều trong các hội thánh và ở các nhà giảng đạo. Họ thích nói đi nói lại về “những chủ đề thiết thực với cuộc sống” (life topics) giống nhau. Tôi hiểu sự cám dỗ đó. Nhưng Kinh thánh rất rộng và đề cập đến nhiều chủ đề, vấn đề và con người. Hãy mở rộng phạm vi hiểu biết của bạn.

3. Bỏ qua những phần khó nhằn hơn trong Kinh thánh

Khi chúng ta giảng theo chủ đề, những phân đoạn Kinh thánh (có những nhân vật) lộn xộn, và không sạch sẽ như “những chủ đề thiết thực với cuộc sống” nhiều khi bị bỏ qua. Nhưng Kinh thánh đầy những câu chuyện và con người không hoàn hảo. Chúng ta hãy nỗ lực và giảng cả những điều này nữa.

Lối giảng theo chủ đề rất hiệu quả và có thể trở nên rất hiệu quả. Chúng ta chỉ cần cẩn trọng với lối giảng này như với bất cứ điều gì khác mà thôi.

Tác giả bài viết, Joe Hoagland là mục sư tại Hội thánh Rise Church, Marion, Ohio, Hoa Kỳ. Anh rất thích dẫn dắt mọi người đến với Chúa Giê-su và giảng Lời Chúa.

– Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc –

*Quan điểm của bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của Đội ngũ Ba-rúc

Link bài viết gốc: How to Avoid the Dangers of Topical Preaching

admin

CHÚA GIÊ-SU ĐÃ GIẢNG NHƯ THẾ NÀO?

Tháng 2 21, 2025/0 Comments/in Người Giảng Và Việc Giảng Luận, NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN /by admin

Tất cả chúng ta nên quan tâm đến tuyên đạo pháp vì những gì được giảng cho chúng ta đều rất quan trọng và cách thức giảng ảnh hưởng đến cách thức chúng ta hiểu những gì mình nghe.

Trong bài viết trước, tôi đã đánh giá rất ngắn gọn về ba phong cách giảng chính hiện đang phổ biến – tường thuật, giải kinh và chủ đề. Tuy nhiên, tôi đã không đề cập đến cách mà Chúa Giê-su đã giảng. Ngài là hình mẫu của chúng ta trong mọi việc và vì vậy, khi nhìn nhận việc giảng luận, chúng ta cần được dẫn dắt bởi các phương pháp và thực hành của Ngài.

Chúng ta đều biết rằng Chúa Giê-su thường sử dụng các ẩn dụ và về bản chất, ẩn dụ là một câu chuyện, cho nên chúng ta có thể nghĩ rằng Chúa Giê-su chỉ đơn giản là một người giảng theo lối tường thuật. Nhưng Ngài không chỉ kể chuyện, Ngài còn đặt câu hỏi để dẫn dắt vào chủ đề của mình, đôi khi Ngài giải thích các câu Kinh thánh Cựu Ước và đôi khi Ngài chỉ trực tiếp đề cập đến một chủ đề. Chúa Giê-su là một người giảng theo lối tường thuật, một nhà giảng giải kinh và một người giảng theo chủ đề. Nhưng vấn đề ở đây là, mỗi lần Ngài giảng, Ngài đều chọn phương pháp có thể đáp ứng tốt nhất các mục tiêu của mình. Ví dụ, trong Bài giảng trên núi nổi tiếng (Ma-thi-ơ 5-7), Ngài đã đề cập đến các chủ đề và cũng giải thích về các câu trong Cựu Ước. (Những ví dụ khác về lối giảng theo chủ đề và giải kinh có trong Ma-thi-ơ chương 11, 12, 23 và 24). Hơn nữa, khi Chúa Giê-su giảng/dạy theo một phong cách khác ngoài các ẩn dụ, Ngài đã làm vậy với thẩm quyền và sự rõ ràng. Ma-thi-ơ 7:29 lưu ý rằng Ngài đã dạy “cách có thẩm quyền, chứ không như các thầy thông giáo”. Người Pha-ri-si lấy thẩm quyền từ những dạy dỗ của các nhà thần học trước đó và Chúa Giê-su đã chỉ trích họ vì điều này khi Ngài trích dẫn Ê-sai 29:13: “Giáo lý chúng dạy chỉ là những luật lệ của loài người’. (Ma-thi-ơ 15:9). Nhưng khi Chúa Giê-su phán, Ngài đã sử dụng những từ như “Ta bảo các ngươi” và những lời giải thích, tuyên bố của Ngài đều dứt khoát.

Vậy tại sao Chúa Giê-su lại hay nói bằng ẩn dụ đến vậy?

Câu hỏi này rõ ràng có trong tâm trí các môn đồ Ngài vì họ đã hỏi Ngài: “Sao thầy dùng ẩn dụ để nói với họ?” (Ma-thi-ơ 13:10-17). Câu trả lời của Ngài thật bất ngờ và thậm chí gây sốc: “Các con đã được ban cho sự hiểu biết về những mầu nhiệm của vương quốc thiên đàng, còn họ thì không được ban cho.” Và sau đó Chúa Giê-su đã diễn giải lại Ê-sai 6:9-10: “Các ngươi lắng nghe, nhưng không hiểu; Đưa mắt nhìn mà chẳng thấy gì”. Ẩn dụ là một câu chuyện có thể được hiểu ở nhiều cấp độ. Ví dụ, ở cấp độ bề mặt, đó có thể là câu chuyện về một người nông dân gieo giống trên cánh đồng của mình, nhưng ở cấp độ sâu hơn, ẩn dụ đó dạy về lẽ thật quan trọng của vương quốc. Những người đối kháng với Ngài và các lời dạy của Ngài sẽ hiểu câu chuyện nhưng không hiểu được lẽ thật cơ bản, nhưng các môn đồ Ngài sẽ hiểu được lẽ thật. Ẩn dụ về các loại đất là một ví dụ điển hình về điều này. Sau khi Chúa Giê-su kể ẩn dụ này cho đám đông, các môn đồ đến gặp Ngài và hỏi Ngài tại sao Ngài lại dùng ẩn dụ để nói với họ. Tôi đã trích dẫn câu trả lời của Ngài ở trên, nhưng sau đó Ngài nói thêm: “Nhưng phước cho mắt các con vì thấy được; phước cho tai các con vì nghe được! Thật, Ta bảo các con, có nhiều nhà tiên tri, nhiều người công chính mơ ước thấy điều các con thấy nhưng không được thấy; ao ước nghe điều các con nghe mà chẳng được nghe. Vậy, các con hãy nghe giải thích ẩn dụ về người gieo giống.” (Ma-thi-ơ 13:16-18). Sau đó, Chúa Giê-su tiếp tục giải thích cho các môn đồ Ngài về lẽ thật thuộc linh chứa đựng trong ẩn dụ đó.

Mục đích của các ẩn dụ không chỉ là giấu lẽ thật khỏi những kẻ chống đối Tin lành, mà còn trình bày lẽ thật cho các môn đồ và những người thực sự muốn tìm hiểu.

Đối với các môn đồ, các ẩn dụ tạo nên mảnh đất màu mỡ cho những hạt giống của lẽ thật được bày tỏ, và đối với những người không được học hành và không am hiểu, chúng cho người ta một cách để dần hiểu và tiến bộ thêm. Chúa Giê-su thường kết luận một ẩn dụ bằng một phát biểu rõ ràng về ý chính (ví dụ như Lu-ca 12:40) nhưng trong những dịp khác, Ngài sẽ kể các ẩn dụ tương tự nhau mà khi kết hợp lại, chúng sẽ giúp một linh hồn đang tìm hiểu về Chúa dễ dàng hiểu được sự thật ẩn sâu bên dưới hơn. Khía cạnh mặc khải này của các ẩn dụ được ghi lại trong Mác 4:33-34: ‘Ngài dùng nhiều ẩn dụ tương tự để giảng đạo, tùy theo khả năng tiếp thu của họ. Ngài không bao giờ giảng cho họ mà không dùng ẩn dụ; nhưng khi ở riêng với các môn đồ, Ngài giải thích tất cả cho họ’.

Những người giảng đạo và các giáo sư trong hội thánh ngày nay không thường xuyên phải đối phó với đám đông vô tín thù địch, nhưng chúng ta phải tính đến những người tìm hiểu và những tín đồ ít học hoặc ít tiếp xúc với các phương pháp giảng dạy điển hình của phương Tây. Giảng theo lối tường thuật (kể chuyện) có lợi nhất cho những người như vậy; tuy mặt khác, khi truyền đạt cho các tín đồ trưởng thành hoặc những người có học thức cao, có lẽ tốt hơn là sử dụng lối giải kinh và dành phần tường thuật cho những minh họa sống động trong cấu trúc bài giảng. Cách tiếp cận kép này có vẻ là cách chúng ta có thể tiến gần đến tấm gương của Chúa Giê-su nhất.

Tác giả bài viết, Christopher Peppler được trao bằng Tiến sĩ Thần học về Thần học Hệ thống của Đại học Zululand vào năm 2000. Ông đã thành lập Chủng viện Thần học Nam Phi (South African Theological Seminary – SATS), với đại diện tại hơn 70 quốc gia và có hơn 2.500 sinh viên đang theo học. Hiện tại, ông đang đóng vai trò giám sát các sinh viên học Thạc sĩ và Tiến sĩ. Christopher đã rút khỏi vai trò lãnh đạo hội thánh và chủng viện để dành thời gian cho việc viết lách, môn đồ hóa và chơi guitar cổ điển.

– Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc –

*Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của Đội ngũ Ba-rúc

Link bài viết gốc: https://truthistheword.com/how-jesus-preached/

admin

GIẢNG LUẬN THEO LỐI KỂ CHUYỆN

Tháng 2 17, 2025/0 Comments/in NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN, Người Giảng Và Việc Giảng Luận /by admin

Thông thường, có thể phân loại việc trình bày bài giảng thành một trong 3 phong cách: Tường thuật, Giải kinh và Chủ đề. Giảng theo lối tường thuật về cơ bản là tên gọi mỹ miều của lối kể chuyện Kinh thánh. Giảng giải kinh là lấy một phần Kinh thánh và dẫn giải (trình bày và giải thích) ý nghĩa của phần đó. Giảng theo chủ đề là chọn một chủ đề cụ thể rồi gắn vào đó các câu/đoạn Kinh thánh chính liên quan đến chủ đề này.

Giảng theo lối tường thuật lấy một phân đoạn Kinh thánh và trình bày dưới dạng một câu chuyện được nhìn qua con mắt của một người quan sát hành động (ngôi thứ 3) hoặc một nhân vật trong chính câu chuyện (ngôi thứ nhất).

Điểm mạnh của giảng theo lối tường thuật là:

• Thu hút người nghe – ai mà không thích một câu chuyện được kể một cách thật kịch tính cơ chứ!

• Kéo người nghe vào một cuộc gặp gỡ đầy cảm xúc hoặc cảm giác với các nhân vật trong câu chuyện.

• Những câu chuyện khá dễ nhớ.

• Trong một cộng đồng mù chữ, việc giảng theo lối tường thuật đóng vai trò thay thế phần nào cho việc người ta không đọc được Kinh thánh.

Nhưng giảng luận theo lối kể chuyện có những điểm yếu:

• Hoàn toàn không hiệu quả, và đôi khi là bất khả thi, khi trình bày những phần Kinh thánh giàu tính giáo huấn. Hãy tưởng tượng đến việc cố gắng truyền đạt ý nghĩa của các chương 14 đến 17 trong Tin lành theo Giăng, chưa nói gì đến Thư Rô-ma, mà chỉ dùng phong cách tường thuật.

• Thật khó để nhấn mạnh những lẽ thật chính của một phân đoạn mà không làm gián đoạn mạch truyện và sự hấp dẫn của câu chuyện. Mối nguy là người nghe có thể được ích lợi ở một mức độ nào đó từ câu chuyện nhưng không hiểu được lẽ thật mà câu chuyện chứa đựng.

• Lối giảng tường thuật gần như thiếu việc áp dụng vào cuộc sống hiện tại và người nghe có thể bị lạc vào thời đại Kinh thánh mà không thấy rõ cách áp dụng những nội dung đang nghe vào cuộc sống hiện đại.

• Không phải tất cả những người giảng theo chủ đề hoặc giải kinh đều kể chuyện giỏi và phong cách này có thể dễ dàng suy thoái thành sân khấu kịch nghiệp dư.

Tác giả bài viết, Christopher Peppler được trao bằng Tiến sĩ Thần học về Thần học Hệ thống của Đại học Zululand vào năm 2000. Ông đã thành lập Chủng viện Thần học Nam Phi (South African Theological Seminary – SATS), với đại diện tại hơn 70 quốc gia và có hơn 2.500 sinh viên đang theo học. Hiện tại, ông đang đóng vai trò giám sát các sinh viên học Thạc sĩ và Tiến sĩ. Christopher đã rút khỏi vai trò lãnh đạo hội thánh và chủng viện để dành thời gian cho việc viết lách, môn đồ hóa và chơi guitar cổ điển.

– Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc –

*Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của Đội ngũ Ba-rúc

Link bài viết gốc: https://truthistheword.com/storytelling-preaching/

admin

GIẢNG GIẢI KINH HAY GIẢNG THEO CHỦ ĐỀ?

Tháng 2 10, 2025/0 Comments/in Người Giảng Và Việc Giảng Luận, NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN /by admin

Câu hỏi muôn thuở giữa vòng những người giảng đạo là đây: Mình nên giảng những bài mang tính giải kinh hay theo chủ đề? Bài viết này nhằm lý giải tại sao câu trả lời của bạn nên là cả hai.

Nhiệm vụ của mọi người giảng Tin lành là giảng toàn bộ ý định của Đức Chúa Trời (Công vụ 20:27). Công bố lẽ thật của Đức Chúa Trời “bất luận gặp thời hay không gặp thời” (2 Ti-mô-thê 4:2) đòi hỏi phải có khả năng hiểu rằng hội chúng cần nghe phần nào trong ý định của Đức Chúa Trời tại bất kỳ thời điểm cụ thể nào. Kinh thánh “có ích cho sự dạy dỗ, khiển trách, sửa trị và huấn luyện trong sự công chính” (2 Ti-mô-thê 3:16) và việc chăm chỉ nghiên cứu Kinh thánh khiến người của Đức Chúa Trời được “toàn vẹn và sẵn sàng cho mọi việc lành” (2 Ti-mô-thê 3:17, so sánh với 2:15).

Điều này đòi hỏi người giảng Tin lành phải nỗ lực hết mình để nuôi bầy chiên (Công vụ 20:28) với chế độ ăn cân bằng gồm các bài giảng “bẻ trách” (thuyết phục), “sửa trị” (khiển trách) và “khích lệ” (động viên) hội chúng của mình “với tất cả lòng nhẫn nhục và tinh thần dạy dỗ” (2 Ti-mô-thê 4:2).

Khả năng giảng bằng nhiều phương pháp khác nhau sẽ nâng cao đáng kể khả năng người giảng có thể hoàn thành mục tiêu này.

Không cần phải có một “cuộc chiến giảng đạo” tiếp diễn giữa những người công bố Lẽ thật theo dạng giải kinh và những người công bố Lẽ thật theo chủ đề. Chúng ta cần trở thành những người công bố Chúa Giê-su, và điều này có thể được thực hiện bằng cả việc giảng giải kinh lẫn giảng theo chủ đề. Mỗi phương pháp giảng có những điểm mạnh và điểm yếu riêng, càng cho thấy chúng ta cần cân bằng cả hai.

Định Nghĩa Về Giảng Giải Kinh

Trong cuốn sách nổi tiếng Sermon Design and Delivery (Thiết kế và Trình bày Bài giảng), Tom Holland trích lời Faris D. Whitesell định nghĩa về giảng giải kinh như sau:

Bài giảng giải kinh dựa trên một phân đoạn Kinh thánh, thường dài hơn một hoặc hai câu: chủ đề, luận đề; các phần chính và phần phụ xuất phát từ phân đoạn đó; toàn bộ bài giảng là một nỗ lực trung thực để mở ra ý nghĩa ngữ pháp – lịch sử – ngữ cảnh thực sự của phân đoạn, khiến phân đoạn có liên hệ với cuộc sống ngày nay bằng cách tổ chức, lập luận, minh họa, áp dụng và kêu gọi cho phù hợp (tr. 85-86).

Brother Holland tiếp tục giải thích rằng có ba yếu tố chính đối với bài giảng giải kinh: nền tảng và việc phân tích Kinh thánh, cấu trúc và cấu tạo, và việc áp dụng (trong cùng sách, tr. 86). Bài giảng giải kinh có thể là một cách tuyệt vời để truyền cảm hứng cho các Cơ Đốc nhân nghiên cứu một phân đoạn Kinh thánh nhất định sâu hơn và xa hơn trước. Vì vậy, với điều đó, hãy lưu ý điểm tiếp theo của chúng ta.

Những Điểm Mạnh Và Điểm Yếu Của Phương Pháp Giảng Giải Kinh

Brother Holland lại chỉ ra – đồng thời trích lời một người tên Broadus – rằng “Có một định kiến phổ biến với việc giảng giải kinh vì điều này rất hay bị sử dụng một cách dở tệ. Hơn nữa, một số người quan niệm rằng đây là một phương kế tiết kiệm công sức (trong cùng sách, tr. 86). Tuy nhiên, bất cứ người giảng nào giảng những bài giảng giải kinh (và làm rất tốt) đều có thể cho bạn biết rằng thực ra những bài giảng giải kinh có thể đòi hỏi rất nhiều công sức. Lý do là để một bài giảng giải kinh thật sự tốt, người giảng cần phân tích sâu sắc phân đoạn mà mình định dùng, bao gồm nghiên cứu bối cảnh trực tiếp và bối cảnh xa hơn, cũng như bất cứ thông tin lịch sử và văn hóa có thể liên quan đến ý nghĩa của phân đoạn. Theo kinh nghiệm của tác giả bài viết này thì một bài giảng giải kinh có thể tốn gấp đôi thời gian chuẩn bị so với bài giảng theo chủ đề. (Điều này sẽ khác nhau tùy theo người giảng).

Tuy nhiên, điểm mấu chốt là việc giảng giải kinh đặc biệt hữu ích trong việc giúp Cơ Đốc nhân đặt mình vào hoàn cảnh của đối tượng trực tiếp mà phân đoạn đó viết cho. Điều này rất hữu ích khi xét đến thực tế rằng chúng ta phải trung thành với chính những nguyên tắc mà Đức Chúa Trời muốn truyền đạt cho những người trực tiếp nhận được thông điệp. Việc giảng giải kinh cũng xuất sắc ở chỗ, việc này buộc người giảng phải dành nhiều thời gian nghiên cứu bối cảnh trực tiếp của những gì mình giảng. Do đó, thường thì việc giảng giải kinh ít bị cám dỗ đưa một điều gì đó ra khỏi bối cảnh hơn. Cũng có thể hữu ích khi giảng qua một số sách nhất định trong Kinh thánh, biết rằng bản văn đó cuối cùng sẽ đề cập đến một chủ đề cần thiết trong một hội chúng, mà không có vẻ nhắm vào một số cá nhân nhất định trong hội chúng ấy.

Định Nghĩa Về Giảng Theo Chủ Đề

Được Brother Holland gọi là “các bài giảng chủ đề trong cuốn Thiết kế và Trình bày Bài giảng, Tiến sĩ Fred Barton định nghĩa một bài giảng theo chủ đề là “bài giảng mà bản văn chỉ cung cấp chủ đề – đề tài hoặc ý tưởng trọng tâm” (trong cùng sách, trang 62). Dạng bài giảng này có thể hữu ích khi người giảng cần đề cập đến tất cả hoặc hầu hết những gì Kinh thánh nói về một chủ đề cụ thể, chẳng hạn như phép báp-tem, sự ăn năn, hội thánh, thiên đàng và địa ngục, sự tha thứ, các trưởng lão và chấp sự, sự thờ phượng, các giáo sư giả, v.v. Như Brother Holland chỉ ra:

Có những lúc mà nhu cầu của một đối tượng khán giả cụ thể sẽ khiến người giảng muốn trình bày cái nhìn đầy đủ về một giáo lý hay vấn đề đạo đức nào đó mà nhiều phân đoạn có thể đưa ra, so với việc tiếp cận một phân đoạn như trong phương pháp bản văn hay giải kinh. Vì một chương trình công tác nào đó mà hội chúng có thể cần một bài giảng về việc dâng hiến. Mặt khác, một khủng hoảng về đạo đức có thể này sinh và sẽ đòi hỏi những bài học về ngoại tình, nói dối, thành thật, ly hôn hoặc hận thù, đòi hỏi phải có góc nhìn của Lẽ thật Kinh thánh về một chủ đề cụ thể (tr. 62).

Vì toàn bộ lời Chúa là lẽ thật (Thi thiên 119:160, so sánh với Giăng 17:17), đôi khi cần giảng những bài giảng Tin lành tóm tắt những gì Lời Chúa nói về một chủ đề cụ thể thay vì chỉ đưa ra một quan điểm cục bộ.

Một Điểm Mạnh Của Việc Giảng Theo Chủ Đề

Brother Holland cho thấy thêm: “Chính bản chất của việc bày tỏ Lẽ thật khiến những bài giảng theo dạng chủ đề trở nên quan trọng. Đức Thánh Linh không trình bày Lẽ thật theo một chuỗi các mệnh đề hợp lý như ta có thể tìm thấy trong một cuốn sách hướng dẫn hay tín điều” (trong cùng sách, tr. 62, tôi tự nhấn mạnh). Ông nói câu này: “Cơ Đốc giáo không được trình bày bằng một chuỗi hỏi đáp. Vì vậy, Lẽ thật không được đưa ra dưới dạng sách giáo lý vấn đáp. Nói đúng hơn là Lẽ thật được đưa ra “ở đây một chút, ở kia một chút.” Ta có thể thấy lẽ thật về chủ đề đức tin trong Giăng, Rô-ma, Ga-la-ti, Hê-bơ-rơ, v.v. (trong cùng sách, tr. 62-63). Brother Holland kết thúc đoạn văn này với một ý cực kỳ quan trọng: “Để phát triển đầy đủ một số chủ đề Kinh thánh, người ta cần phải xem xét nhiều đoạn văn khác nhau từ các sách khác nhau của Kinh thánh” (trong cùng sách, tr. 63, bản gốc nhấn mạnh).

Nói cách khác, “Toàn bộ lời Chúa là chân thật” (Thi thiên 119:160). Có nhiều chủ đề trong Kinh thánh cần được nói tới bằng cách xét đến tổng thể những gì Lời Chúa nói liên quan đến những chủ đề đó. Điểm mạnh của một bài giảng theo chủ đề nằm ở đây. Cùng với đó, tôi muốn đưa ra một lưu ý quan trọng.

Một Điểm Yếu Của Việc Giảng Theo Chủ Đề

Một chỉ trích đáng tiếc và thái quá về việc giảng theo chủ đề là việc này lạm dụng các câu Kinh thánh bằng cách nhấc chúng ra khỏi ngữ cảnh và coi chúng như những cái cớ để chứng minh. Tuy rõ ràng là điều này đôi khi có xảy ra (và đôi khi xảy ra quá thường xuyên với những người giảng không siêng năng chuẩn bị), cần lưu ý rằng bản thân lối giảng theo chủ đề không phải là thiếu sót. Chỉ vì một số người lạm dụng lối giảng này không có nghĩa là phải phủ nhận tính hữu ích hoặc cần thiết của nó.

Hãy cân nhắc đến một số ví dụ về những gì chúng ta có thể gọi là các bài giảng theo chủ đề có trong Kinh thánh:

Giô-ên đã giảng về chủ đề sự phán xét, sự ăn năn và sự cứu rỗi với dân Chúa trong tương lai (Giô-ên 2).

Phi-e-rơ đã trích dẫn một số câu từ Giô-ên 2 với một số câu từ sách Thi thiên để giảng về chủ đề tội lỗi của Y-sơ-ra-ên khi đóng đinh con Đức Chúa Trời trên thập tự giá, cùng với nhu cầu ăn năn và vâng theo Tin lành (Công vụ 2).

Ê-xơ-ra, bằng cách cầu nguyện với Chúa, về cơ bản cũng đưa ra một bài giảng theo chủ đề, khiển trách dân Chúa vì kết hôn với người ngoại, khiến dân sự khóc than và chỉnh đốn lại (Ê-xơ-ra 9-10).

Đa-vít, không lâu trước khi qua đời, về cơ bản đã giảng một bài về việc dâng hiến với hội chúng, khiến dân sự rộng rãi dâng hiến một lượng tiền khổng lồ để xây dựng đền thờ (1 Sử ký 29).

Trong Bài giảng trên Núi, Chúa Giê-su đã giảng về rất nhiều chủ đề khác nhau, trích dẫn nhiều câu Kinh thánh và khái niệm trong Cựu Ước (Ma-thi-ơ 5-7).

Có thể đưa ra nhiều ví dụ khác, nhưng điểm cốt yếu là các bài giảng theo chủ đề cần được giảng ra. Tuy có thể tranh luận rằng thực ra một số ví dụ trên đây mang những đặc điểm nhất định của các bài giảng giải kinh nhưng cũng mang các đặc điểm khác của những bài giảng theo chủ đề. Điều này cho thấy cả hai hình thức giảng đều cần thiết. Không thể tránh khỏi thực tế là một bài giảng kinh, cuối cùng vẫn nói về một chủ đề nhất định. Trong một bài giảng giải kinh, chúng ta gọi chủ đề là việc áp dụng! Hãy suy nghĩ về điều đó.

Tuy cám dỗ lấy các câu Kinh thánh ra khỏi ngữ cảnh là điều cần cưỡng lại khi giảng các bài theo chủ đề nhưng ta cũng phải cẩn thận để không nhấc một phân đoạn ra khỏi ngữ cảnh trong cả bài giảng giải kinh nữa. Chẳng hạn, người giảng có thể giảng giải kinh về Rô-ma 5; nếu bỏ qua chương ngay sau đó, người này có thể khiến người nghe có ấn tượng sai lầm rằng họ không cần phải tuân theo bất cứ điều gì để được cứu.

Kết Luận

Cần lưu ý rằng các điểm yếu cố hữu trong các lối nói nhất định không nhất thiết phải bó buộc người giảng. Chỉ cần người giảng trung thành nghiên cứu để được đẹp lòng Đức Chúa Trời và thẳng thắn dạy Lời Chúa (2 Ti-mô-thê 2:15), người đó có thể sử dụng cả những điểm mạnh của cả việc giảng theo chủ đề và giải kinh làm lợi thế cho mình. Một người giảng Tin lành khôn ngoan sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để công bố Lời Chúa một cách trung thành. Người đó sẽ dùng nhiều phương pháp để thường xuyên dạy dỗ những người nghe mình cách hiệu quả, biết rằng sự đa dạng và cân bằng trên bục giảng sẽ giúp dân sự Chúa luôn tập trung và được nuôi dưỡng thật tốt.

Như một nhà giảng đạo đã nói từ lâu: “Không ai có quyền làm cho Lời Chúa trở nên nhàm chán”. Brother Holland trích dẫn lời một người tên là Sangster đã nói: “Không ai nghiên cứu nghiêm túc về nghề giảng đạo có thể nghi ngờ rằng sự đa dạng về các loại cấu trúc này có tầm quan trọng vô cùng lớn. Đây là một trong những cách sâu sắc hơn để giữ cho bục giảng không nhàm chán. Nó giúp cho việc giảng luận trở nên thú vị – là điều lẽ ra phải như vậy…” (trong cùng sách, trang 61-62, bản gốc nhấn mạnh). Nếu công việc của người giảng Tin lành là “giải nghĩa” cho việc đọc Lời Chúa (Nê-hê-mi 8:8), thì chúng ta hãy làm như vậy bằng hết sức mình, và soạn thảo các bài giảng bằng nhiều phương pháp khác nhau để dạy toàn bộ ý định của Đức Chúa Trời (Công vụ 20:27)!

– Tác giả bài viết: Chase Green –

– Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc –

*Quan điểm của bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của Đội ngũ Ba-rúc

Link bài viết gốc: https://carolinamessenger.wordpress.com/2024/08/18/expository-or-topical-chase-green/

Đọc nhiều

  • Mười Lời Cầu Nguyện Cho Năm Mới 2022
  • CHÂN DUNG NGƯỜI NỮ THEO KINH THÁNH
  • “Vết Xe Đổ” Của Các Mục Sư Sa Ngã
  • ĐÔI NÉT VỀ CUỘC ĐỜI VÀ THÀNH TỰU CỦA BLAISE PASCAL
  • 14 Sự Thật Đáng Kinh Ngạc Về Các Mục Sư

Mới nhất

  • 4 LÝ DO TẤT CẢ CÁC MỤC SƯ ĐỀU NÊN DẪN DẮT MỘT NHÓM NHỎTháng mười một 1, 2025 - 8:16 sáng
  • LIỆU CÓ THỂ VỪA LÃNH ĐẠO VỪA ĐƯỢC YÊU MẾN?Tháng 10 28, 2025 - 3:40 chiều
  • CHÚA GIÊ-SU CÓ BỊ CÁM DỖ BỞI NHỮNG HAM MUỐN XẤU XA KHÔNG?Tháng 10 24, 2025 - 8:08 sáng
  • KHẢI HUYỀN CHỦ YẾU KHÔNG PHẢI LÀ ĐỂ CHO BIẾT BAO GIỜ THÌ TẬN THẾTháng 10 21, 2025 - 4:45 chiều
  • 10 CÁCH Ý NGHĨA ĐỂ BÀY TỎ LÒNG BIẾT ƠN MỤC SƯTháng 10 17, 2025 - 9:05 sáng
Tháng 2 2025
H B T N S B C
 12
3456789
10111213141516
17181920212223
2425262728  
« Th1   Th3 »
© Copyright - Giảng Luận Kinh Thánh - Enfold Theme by Kriesi
  • Facebook
  • Youtube
Scroll to top