Cơ Đốc Nhân Có Nên Kiểm Chứng Mọi Thứ?

Cách đây không lâu, Ngân hàng Canada đã lo ngại về số lượng tiền giả đang lưu hành khắp cả nước. Họ bắt đầu giáo dục người dân bằng một câu thần chú ngắn gọn và đơn giản: “Chạm, nghiêng, nhìn vào, nhìn xuyên qua.” Đây là bốn phép thử đơn giản có thể nhanh chóng cho thấy một tờ tiền là thật hay giả.
Thật khôn ngoan khi kiểm chứng tiền tệ, bởi vì một khi tôi sở hữu nó, tôi sẽ phải chịu trách nhiệm. Nếu tôi chấp nhận một tờ một trăm đô la giả và cố gắng gửi nó vào ngân hàng, tờ tiền sẽ bị lấy đi và tiêu hủy, và tôi mất một trăm đô la. Rủi ro rất cao. May mắn thay, tôi có quyền hợp pháp để từ chối bất kỳ tờ tiền nào được đưa cho tôi và yêu cầu thay thế. Nếu tôi mua hàng trong một cửa hàng và được trao một tờ tiền giả, tôi có thể trả lại và yêu cầu tờ khác. Tờ tiền không nằm trong trách nhiệm của tôi trừ khi tôi chấp nhận và sở hữu nó.
Điều tương tự cũng đúng khi nói đến các vấn đề thần học. Khi một giáo lý hoặc bài giảng đến với tôi, tôi có quyền xem xét và nghiền ngẫm nó. Tôi có thể so sánh với Kinh Thánh và đặt câu hỏi liệu điều đó có đồng nhất với những gì Đức Chúa Trời đã bày tỏ về chính Ngài hay không. Nhưng một khi tôi chấp nhận giáo lý đó, tôi phải chịu trách nhiệm về điều ấy. Nếu giáo lý đó là sai lầm và tôi chọn tin vào nó, Đức Chúa Trời sẽ bắt tôi chịu trách nhiệm vì đã tin vào điều gì đó sai trái. Phao-lô nói: “Phước cho người nào không tự lên án mình về những điều mình đã chấp nhận” (Rô-ma 14:22). Vì vậy, tôi phải hết sức thận trọng và cẩn thận để đảm bảo rằng tôi chỉ chấp nhận và tán thành những gì Kinh Thánh dạy. Tôi cần kiểm chứng mọi thứ được trình bày cho tôi. “Mọi thứ” đó bao gồm những gì?
Tôi muốn mô tả một số phạm trù cụ thể, nhưng trước hết, hãy nói về truyền thông. Sách cần được kiểm chứng và các blog cũng vậy. TikTok và Reels cần được đánh giá cẩn thận, cũng như các chương trình truyền hình và video trên YouTube. Điều tương tự cũng đúng với các bài giảng và cuộc trò chuyện. Tóm lại, bất cứ nơi nào sự thật được nói ra, việc kiểm chứng phải được thực hiện!
Đây là một số phạm trù cụ thể mà Kinh Thánh cung cấp cho chúng ta:
Lời dạy. Các thành viên của hội thánh tại Bê-rê được Kinh Thánh khen ngợi vì đã thử nghiệm những lời của Phao-lô và Si-la để đảm bảo rằng chúng nhất quán với Cựu Ước. “Những người Do Thái ở đây có tinh thần cởi mở hơn những người ở Tê-sa-lô-ni-ca; họ nhiệt thành tiếp nhận đạo, ngày nào cũng nghiên cứu Kinh Thánh để xét xem lời giảng có đúng không.” (Công vụ 17:11).
Lời tiên tri. 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:20-21 dạy rằng lời tiên tri phải được xem xét. “Chớ khinh dể các lời tiên tri. Hãy xem xét mọi việc. Điều gì tốt đẹp thì giữ.” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:20-21a).
Các thần. Chúng ta phải phân biệt các thần để xác định xem đó là thần linh được Đức Chúa Trời sai đến hay từ Sa-tan. “Thưa anh em yêu dấu, đừng tin tất cả các thần linh, nhưng hãy thử xem các thần linh đó có phải đến từ Đức Chúa Trời không, vì có nhiều kẻ tiên tri giả đã xuất hiện trong thế gian” (1 Giăng 4:1).
Các nhà lãnh đạo. Những người phù hợp để phục vụ với tư cách là lãnh đạo trong hội thánh trước hết phải được thử nghiệm và kiểm chứng. Dưới sự xem xét của hội thánh, họ phải thể hiện cách cư xử phù hợp với lời tuyên xưng đức tin của mình. “Họ cũng phải được thử thách trước, nếu không có gì đáng trách thì mới được làm chấp sự.” (1 Ti-mô-thê 3:10).
Những tín hữu khác. Khi Phao-lô sai Tít và hai người tin kính khác đến phục vụ hội thánh ở Cô-rinh-tô, ông cảm thấy cần thiết phải chỉ ra rằng ông và các sứ đồ khác đã thử nghiệm một tín hữu và thấy người đó phù hợp để phục vụ trong hội thánh địa phương. “Chúng tôi cũng cử một anh em chúng tôi cùng đi với họ; đây là người chúng tôi đã thử nghiệm nhiều lần và thấy có lòng nhiệt thành trong nhiều vấn đề; nhưng hiện nay anh ấy càng nhiệt thành hơn nữa, vì anh ấy rất tin tưởng anh em.” (2 Cô-rinh-tô 8:22).
Thời đại. Chúa Giê-su đã chỉ trích một đám đông những người theo Ngài vì họ không phân biệt được thời kì và không nhận biết Chúa Giê-su là ai và Ngài đến để làm gì. “Hỡi bọn đạo đức giả! Các ngươi biết phân biệt hiện tượng của trời đất, vậy sao không biết phân biệt thời điểm hiện nay?” (Lu-ca 12:56).
Chính mình. Kinh Thánh thường xuyên nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tự thử nghiệm và xem xét bản thân. Ví dụ, chúng ta phải tự thử nghiệm để xem mình có thực sự được cứu hay không, vì sự thử nghiệm đó sẽ cho thấy liệu chúng ta có những đặc điểm của những người xưng họ là môn đồ của Chúa Giê-su hay không. “Hãy thử tra xét chính mình để xem anh em còn ở trong đức tin chăng! Hãy tự kiểm chứng mình đi. Anh em không nhận biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ đang ở trong anh em sao? Trừ phi anh em không đạt tiêu chuẩn.” (2 Cô-rinh-tô 13:5).
Ngay cả khi chúng ta tin chắc rằng mình đã được cứu, chúng ta cũng phải đảm bảo rằng mình đang sống đúng với lời tuyên xưng của mình. Phao-lô khuyên Ti-mô-thê trẻ tuổi: “Hãy chuyên tâm để được đẹp lòng Đức Chúa Trời như người làm công không có gì đáng thẹn, thẳng thắn giảng dạy lời chân lý.” (2 Ti-mô-thê 2:15a).
Cũng có những dịp chúng ta phải trải qua một thời gian thử nghiệm đặc biệt, vì khi thảo luận về việc cử hành Tiệc Thánh của Chúa, Phao-lô nói: “Vậy, mỗi người phải tự xét chính mình rồi mới ăn bánh, uống chén ấy.” (1 Cô-rinh-tô 11:28). Tóm lại, chúng ta phải kiểm chứng mọi thứ! Mọi thứ liên quan đến đời sống và tâm linh Cơ đốc đều phải được xem xét kỹ lưỡng trước khi được chấp thuận. Không có ngoại lệ, vì chỉ thông qua kiểm chứng, chúng ta mới có thể chắc chắn rằng mình đang loại bỏ sự giả dối và đón nhận sự chân thật.
Tác giả: Tim Challies
Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc
Quan điểm của bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc.
Link bài viết gốc:





Leave a Reply
Want to join the discussion?Feel free to contribute!