THẦN HỌC CỦA SỰ RAO GIẢNG KINH THÁNH QUYỀN NĂNG – Chín Niềm Tin Trọng Tâm Của Sự Rao Giảng Kinh Thánh
Những niềm tin thật sự của chúng ta sẽ quyết định hành động của chúng ta. Điều này đặc biệt đúng trong giảng dạy, khi niềm tin của chúng ta về sự giảng dạy sẽ hình thành cách chúng ta thực hiện công việc đó. Vì vậy, không có gì quan trọng hơn niềm tin của chúng ta về giảng dạy. Chín niềm tin sau đây là cơ sở cho sự giảng dạy Kinh Thánh.
1. Niềm tin cốt lõi là Đức Chúa Trời là Chúa Tể và tất cả mọi việc phải làm để đáp ứng ý muốn của Ngài. Thực hiện ý muốn của Ngài là khám phá điều Ngài muốn và thông qua ân điển của Ngài, chúng ta có thể thực hiện điều đó. Mục tiêu của những người giảng đạo trung thành là giảng Lời Chúa theo cách của Chúa. Vì Đức Chúa Trời là Chúa Tể, Ngài sẽ chỉ dẫn chúng ta về những gì cần giảng và cách giảng. Những suy nghĩ và kết luận của con người, do đó, cần phải là điều xa lạ trên bục giảng.
2. Sự rao giảng Cơ Đốc bắt đầu với Kinh thánh. Trừ khi một người giảng đạo có được và duy trì niềm tin đúng đắn về Kinh Thánh, và do đó mà có những thái độ phát triển từ những niềm tin này, người ấy sẽ không rao giảng theo cách làm hài lòng Đức Chúa Trời. Hiệu quả của sự rao giảng của chúng ta không được quyết định bởi số người tham dự, hay số người tuyên xưng đức tin, nhưng bởi sự trung thành của người rao giảng với sứ điệp mà chúng ta được kêu gọi rao giảng. Những người không công bố Lời Đức Chúa Trời một cách trung thực có thể rêu rao những con số và những lời tuyên xưng đức tin giả định. Trong khi đó, một số người thực sự giảng trung thành lại không thu hút được lượng lớn người theo dõi. Đức Chúa Trời tể trị là Đấng tạo ra kết quả. Khi khởi sự rao giảng cho một dân tộc nổi loạn, Ê-sai đã được báo trước rằng kết quả sẽ rất thấp vì dân chúng không có mắt để thấy và tai để nghe. Thế nhưng, chúng ta cũng không được phép dùng việc không được gặt hái kết quả bề ngoài để bào chữa cho việc rao giảng yếu kém.
3. Thông điệp rao giảng, trong mọi trường hợp, phải đúng với Kinh thánh. Người giảng là một sứ giả (kerux) có nhiệm vụ truyền đạt Lời Đức Chúa Trời cho dân sự và kêu gọi những người được chọn từ thế gian vào hội thánh. Để đạt được những mục đích này, chúng ta phải hiểu những gì được yêu cầu ở chúng ta và cách làm điều ấy.
Tất cả những người rao giảng chân chính đều thừa nhận Kinh Thánh là nguồn để học hỏi và công bố lẽ thật của Đức Chúa Trời. Họ chấp nhận những gì họ đọc ở đó như đã được thần cảm và không sai lạc trong nguyên bản. Bằng sự soi dẫn (thuật ngữ trong 2 Ti-mô-thê 3:16, có nghĩa là “được Đức Chúa Trời hà hơi “), họ hiểu rằng những lời trong Kinh Thánh cũng chính là Lời Đức Chúa Trời, như thể Ngài phán với họ bằng hơi thở. Nếu ai đó có thể nghe Ngài nói, Ngài sẽ không nói gì nhiều hơn, hay ít hơn, và không nói gì khác với những gì đã được các sứ đồ và các tiên tri của Ngài viết ra. Kinh Thánh chính là Lời đã chép của Đức Chúa Trời.
4. Thái độ mà những niềm tin này cần gợi lên là sự tôn kính đối với bản văn mà người giảng trình bày, cùng với lòng khao khát muốn thấu hiểu ý nghĩa của từng đoạn để truyền đạt sự hiểu biết về thông điệp này cho người nghe. Hơn nữa, những người giải thích Kinh Thánh đáng tin cậy nhận ra rằng họ đang xử lý nguồn thông tin quan trọng nhất trong cuộc sống và muốn trung thành trong việc đó. Chúng ta không chấp nhận việc nghiên cứu cẩu thả hoặc chuẩn bị thông điệp cách qua loa. Chúng ta nhận ra rằng trong tất cả những gì chúng ta nói, chúng ta đang đại diện cho Đức Chúa Trời của vũ trụ, và nếu chúng ta không hiểu hoặc không trung thành tuyên bố lẽ thật là chúng ta đang xuyên tạc Đức Chúa Trời. Trung thành với bản văn và Đức Thánh Linh, Đấng đã khiến bản văn được viết ra, là mối quan tâm cơ bản của chúng ta. Và vì thế, những người phục vụ tận tâm luôn luôn đặt 2 Ti-mô-thê 2:15 trước mặt mình.
5. Với tư cách là những người báo trước, mang thông điệp từ Đức Chúa Trời đến cho những người lắng nghe, chúng ta sẽ không hài lòng với cách tiếp cận xem bản văn như đã quá xa xưa. Chúng ta trân trọng lẽ thật rằng Kinh thánh được viết cho mọi thời đại, cho tất cả mọi người, ở mọi vùng đất. Chúng ta ghi nhớ những lời của Phao-lô khi ông tuyên bố rằng “những việc [Cựu Ước] đã xảy ra để làm gương cho chúng ta” (1 Cô-rinh-tô 10:6), và rằng “những việc đó đã được chép lại để khuyên bảo chúng ta” (xem 1 Cô-rinh-tô 10:11 ). Do đó, chúng ta hiểu rằng thông điệp của bản văn là để gây dựng người nghe của chúng ta từng chút một, hệt như cách bản văn đã gây dựng những độc giả ban đầu.
Khi tin tưởng điều này, chúng ta sẽ rao giảng văn bản như một thông điệp đương đại. Chúng ta sẽ hướng từ ngữ của đoạn văn đến các hội chúng của chúng ta như thể điều đó được viết cho họ. Chúng ta làm vậy bởi vì, như Phao-lô đã giải thích, đó là sự thật. Vì vậy, chúng ta sẽ không giảng về những gì đã xảy ra với người A-ma-léc; hay đúng hơn, chúng ta sẽ nói về kinh nghiệm của họ có liên quan gì với các thành viên trong hội thánh của chúng ta. Điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ không rao giảng về dân A-ma-léc, nhưng về Đức Chúa Trời và dân Ngài từ lời tường thuật về cách Đức Chúa Trời đối xử với dân A-ma-léc. Khi đó, lời rao giảng của chúng ta sẽ có bản chất mới mẻ và đương đại.
6. Những người rao giảng ngày nay, giống như Chúa, Đấng đã viết cách quyền năng cho bảy hội thánh của Ngài trong sách Khải huyền (2:1 và 3:1), sẽ phân tích các hội chúng của mình để những gì họ rao giảng là điều người nghe cần. Dù việc rao giảng có thể mang tính giải thích, khi một người giảng qua một sách Kinh Thánh, thì việc lựa chọn sách nào trong Kinh thánh vẫn nên được thực hiện với sự suy nghĩ về những nhu cầu ấy.
7. Những người giảng có hiểu biết sẽ phân chia các phần Kinh thánh cho bài giảng trên cơ sở ý định của phân đoạn Kinh Thánh. Ý định này cũng có thể được gọi là telos, hay mục đích tối hậu, mục đích cốt lõi của phân đoạn. Vì vậy, mỗi phân đoạn được rao giảng cần được chọn vì bản thân nó là một thông điệp trọn vẹn từ Đức Chúa Trời. Thông điệp này có thể chỉ là một phần của thông điệp lớn hơn, nhưng đó là thông điệp kêu gọi người nghe tin, hoặc đừng tin, thay đổi hoặc làm điều gì đó mà Đức Chúa Trời mong muốn, để cuối cùng sẽ góp phần vào hai mục đích lớn của Kinh Thánh — giúp các thành viên trong hội chúng của chúng ta yêu mến Chúa và những người lân cận của họ.
Thật không may, trong suốt lịch sử giảng dạy, điều đó thường không xảy ra. Con người đã sử dụng Kinh thánh cho những mục đích riêng của họ hơn là cho những mục đích mà họ được giao, do đó làm mất đi sức mạnh vốn có trong bất kỳ phân đoạn được rao giảng nào. Không phải vô cớ mà Phúc âm Giăng đã được sử dụng thường xuyên hơn bất kỳ phúc âm nào khác để đưa mọi người đến sự hiểu biết cứu rỗi về Chúa Giê-su Christ; sách được viết cho mục đích đó. Thánh Linh, Đấng đã tạo ra Kinh Thánh, sẽ ban phước cho việc sử dụng Kinh Thánh, khi mục đích của người giảng giống như mục đích của chính Ngài.
8. Việc rao giảng đương đại công bố sứ điệp của Đức Chúa Trời cho dân Ngài cần luôn mang tính cá nhân. Điều đó có nghĩa là người giảng sẽ không cố gắng giảng luận trong hình thức một bài giảng lý thuyết. Chúng ta sẽ tránh những ngôn ngữ và khái niệm trừu tượng. Chúng ta không đơn thuần cung cấp thông tin về Kinh Thánh, mà rao giảng về Đức Chúa Trời và hội thánh của Ngài từ Kinh Thánh. Chúng ta sẽ “mở” Kinh Thánh như Chúa Giê-su đã làm (Lu-ca 24:32), có thông báo cho người nghe về nội dung của Kinh Thánh, nhưng luôn làm rõ sự liên quan của bản văn đối với họ. Chúng ta nhìn nhận rằng chúng ta không chỉ diễn thuyết mà còn rao giảng cho mọi người về mối quan hệ cá nhân của họ với Chúa và những người lân cận. Điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ đúc các bài giảng của mình theo khuôn mẫu dành cho ngôi thứ hai, nghĩa là từ chiếm ưu thế không phải là tôi, anh ấy, cô ấy, cái ấy, mà là chính bạn (tức người nghe – ND). Về vấn đề này, chúng ta sẽ rút ra gợi ý từ lời rao giảng của Chúa Giê-su trong Bài Giảng Trên Núi.
9. Để rao giảng hiệu quả, chúng ta sẽ sử dụng văn phong rõ ràng, đơn giản, để người nghe dễ hiểu. Chúng ta sẽ nhận ra rằng sứ đồ Phao-lô tuyên bố ông có bổn phận phải nói rõ ràng (Cô-lô-se 4:4) và thậm chí còn xin độc giả cầu nguyện rằng Đức Chúa Trời sẽ giúp ông chu toàn bổn phận ấy. Chúng ta sẽ không chỉ cầu nguyện về công việc rao giảng của mình mà còn nhờ hội chúng làm như vậy.
Trong nỗ lực duy trì sự rõ ràng xuyên suốt bài giảng, chúng ta sẽ sử dụng ngôn ngữ quá chuyên môn (trừ khi chúng ta có giải thích về nó). Chúng ta sẽ tránh dùng thuật ngữ “thuyết giáo”, hoặc những cụm từ và thuật ngữ lỗi thời. Chúng ta sẽ công bố thông điệp của Đức Chúa Trời mà không dùng giọng điệu khác lạ, bài hát hay bất cứ điều gì khác thu hút sự chú ý đến chính bài giảng chứ không phải tới lẽ thật. Chúng ta sẽ giữ mình ở phía sau càng nhiều càng tốt, đồng thời tôn cao Đấng Christ lên hàng đầu trong thông điệp.
Để đạt được sự rõ ràng, chúng ta sẽ sử dụng các hình ảnh minh họa và ví dụ giúp người nghe dễ hiểu. Những minh hoạ và ví dụ này sẽ được chọn lọc phần lớn từ những kinh nghiệm hiện đại để qua đó chúng ta có thể chứng minh không chỉ phân đoạn Kinh Thánh có ý nghĩa gì trong cuộc sống hàng ngày, rằng nó thực tế và không chỉ là lý thuyết, mà còn cả cách Đức Chúa Trời mong đợi người nghe tiếp nhận lẽ thật.
Chúng ta không được lộn xộn khi công bố lẽ thật của Đức Chúa Trời. Lẽ thật ấy phải được trôi chảy từ đầu đến cuối một cách hợp lý, có trình tự. Điều này có nghĩa là một người giảng siêng năng sẽ dành thời gian để suy nghĩ không chỉ về nội dung mà còn về hình thức trình bày điều này. Những người rao giảng có lòng quan tâm làm việc để làm cho lẽ thật của Đức Chúa Trời trở nên đơn giản và dễ hiểu nhất có thể (mà không làm mất đi ý nghĩa) để người nghe họ có thể sẵn sàng tiếp nhận lẽ thật ấy.
Những người giảng khiêm nhường giống như sứ đồ Phao-lô, người đã xin được cầu nguyện để có thể “dạn dĩ công bố sự mầu nhiệm của Tin Lành” (Ê-phê-sô 6:19). Họ ghi nhớ điều có thể được gọi là lời cầu nguyện của người rao giảng, trong đó môn đệ cầu nguyện để có thể “rao giảng đạo Ngài một cách dạn dĩ” (Công vụ 4:29). Những người giảng như vậy nhận ra rằng từ dạn dĩ được sử dụng ở đây, và trong suốt Sách Công vụ, là từ đặc trưng cho việc rao giảng trong Tân Ước và có nghĩa là “tự do nói mà không sợ hậu quả.”
Jay E. Adams
Click here to add your own text
Click here to add your own text
Leave a Reply
Want to join the discussion?Feel free to contribute!