• TRANG CHỦ
  • NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN
  • THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH
  • THƯ VIỆN
    • THƯ VIỆN BÀI GIẢNG
  • GIỚI THIỆU
  • LIÊN HỆ
  • BLOG
  • PODCAST
  • Search
  • Menu
  • TRANG CHỦ
  • NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN
  • THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH
  • THƯ VIỆN
    • THƯ VIỆN BÀI GIẢNG
  • GIỚI THIỆU
  • LIÊN HỆ
  • BLOG
  • PODCAST
Giảng Luận Kinh Thánh
admin

5 ĐIỀU LÀM TỔN HẠI UY TÍN CỦA MỘT MỤC SƯ

Tháng 8 15, 2025/0 Comments/in Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh, THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH /by admin

Một nghiên cứu được thực hiện bởi nhóm nghiên cứu Barna vào năm 2020 cho thấy uy tín của các mục sư và nhà truyền giáo đang giảm dần trong những năm gần đây, cả trong cộng đồng Cơ đốc giáo lẫn ngoài cộng đồng Cơ đốc giáo.

Các yếu tố góp phần vào sự suy giảm này bao gồm những phản ứng khác nhau đối với đại dịch này (tất cả đều gây chia rẽ theo một cách nào đó), cũng như những bê bối nổi bật liên quan đến hành vi tình dục không đúng đắn, lạm dụng và việc sử dụng sai quỹ.

Đối với những người không tin, Mục sư không nhất thiết bị nhìn nhận hoàn toàn tiêu cực. Tuy nhiên, họ được xem là “lạc hậu” nếu không muốn nói là vô dụng, khi nền văn hóa hiện nay tiếp tục xa rời những chuẩn mực và giá trị Do Thái – Cơ đốc giáo.

Đối với nhiều Mục sư trong các Hội thánh địa phương, việc mất uy tín dường như là điều đang xảy đến với họ nhiều hơn là điều họ tự gây ra. Họ không thể kiểm soát các xu hướng lớn hơn đang góp phần làm thay đổi hình ảnh hội chúng của họ hoặc những hành vi lạm dụng và sai trái của các lãnh đạo Cơ đốc giáo khác mà họ không có mối quan hệ hay ảnh hưởng gì.

Tuy vậy, vẫn có những điều không liên quan đến lạm dụng hay biển thủ mà vẫn làm tổn hại uy tín của Mục sư với hội chúng của họ, cộng đồng xung quanh.

Dưới đây là năm điều làm tổn hại uy tín của một mục sư.

1. Phóng đại Con Số hoặc Tác Động

Mặc dù các mục sư nói và tin rằng việc phát triển hội thánh của họ là giúp người ta thực sự gặp gỡ Chúa Giê-su và biến đổi cuộc sống của họ hơn là lấp đầy phòng nhóm, nhưng hầu hết các mục sư vẫn rất hào hứng với các con số.

Khi các mục sư chưa có một ý thức lành mạnh về nhân dạng của mình không phụ thuộc vào những chỉ số này, họ bắt đầu xác định giá trị của mình bằng “số lượng người tham dự, ngân sách và tòa nhà.” Kết quả là, họ có thể bị cám dỗ để phóng đại những số liệu này hoặc đánh giá quá cao mức tác động của hội thánh của họ đối với cộng đồng.

Không chỉ không lành mạnh, mà theo thời gian, điều này trở thành một yếu tố gây tổn hại vô cùng lớn đến uy tín của mục sư.

Tôi đã từng làm việc trong một đội ngũ phục vụ Hội thánh với một lãnh đạo mục vụ, người luôn phóng đại số lượng người tham dự mỗi buổi lễ hay sự kiện. Sau một thời gian, điều này trở thành một trò đùa thường xuyên, khi những ước tính của họ luôn bị thổi phồng quá mức, ít nhất là vài chục người. Ngoài việc đùa giỡn, điều này còn khiến chúng tôi mất niềm tin vào đánh giá của họ về cách mọi thứ diễn ra với mục vụ.

Người ta rất khó tín nhiệm một người không sẵn sàng hoặc không thể đánh giá chính xác sự tăng trưởng và tác động của chức vụ mà họ đang lãnh đạo.

2. Không Nhận Ra Những Các Lĩnh Vực Cần Cải Thiện

Khi nói đến các vụ bê bối khác nhau giữa các nhà lãnh đạo hội thánh nổi tiếng một điều tôi nhận thấy là hành vi phạm tội thường có hai tầng. Tầng thứ nhất là chính bản thân vụ bê bối: sự lạm dụng, hành vi không đúng đắn, không biết bảo vệ người khác. Nhưng còn có một lỗi thứ hai, khi một hội thánh hoặc tổ chức Cơ đốc cố gắng bảo vệ chính mình bằng cách giảm nhẹ, phủ nhận hoặc nhận trách nhiệm đầy đủ về những gì đã xảy ra dưới sự quản lý của họ.

Chính vì xu hướng này mà nhiều người—bao gồm cả Cơ đốc nhân và không phải Cơ đốc nhân—đã trở nên nhạy cảm hơn nhiều đối với sự thiếu nhận thức hoặc trách nhiệm của lãnh đạo hay Hội thánh khi những quyết định của họ không mang lại kết quả như mong đợi.

Các mục sư quá hay đổ lỗi cho sự thất bại của một sáng kiến mục vụ là do sự thiếu thuộc linh trong hội chúng của họ, hoặc do văn hóa xung quanh. Điều này khiến các mục sư truyền tải một niềm tin rõ ràng rằng họ là những người không thể sai lầm và nếu một sáng kiến mục vụ không thành công như mong muốn thì đó là lỗi của người khác chứ không phải là kết quả của một quyết định thiếu khôn ngoan, thiếu thông tin hoặc đơn giản là không hiệu quả của lãnh đạo.

Có lẽ tồi tệ hơn nữa là khi các mục sư từ chối thừa nhận rằng hướng đi họ đã chọn không có hiệu quả. Họ hy vọng rằng nếu cứ tiếp tục với những gì họ đang làm, mọi chuyện sẽ khá hơn.

Sự kiên trì là cần có, và các mục sư cần luôn truyền tải một cảm giác hy vọng. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là họ trở nên cố chấp không nhận ra những thiếu sót hay các lĩnh vực cần cải thiện. Khi các mục sư không thể thừa nhận đúng đắn thực tế về tình hình, họ sẽ mất đi uy tín.

3. Phát Biểu Như Một Chuyên Gia Trong Những Lĩnh Vực Mà Không Được Đào Tạo

Trong thời đại truyền thông xã hội, một số người cảm thấy rằng trách nhiệm của các lãnh đạo là phản hồi công khai mọi vấn đề quan trọng trong ngày – Ngay lập tức. Nhưng thực tế không phải vậy.

Khi các mục sư bỏ qua điểm này, họ có thể thấy mình đang phát biểu một cách đầy thẩm quyền về những vấn đề mà họ thiếu kiến thức, chuyên môn hoặc bằng cấp. Khi họ làm vậy, và làm điều đó thường xuyên, nó có thể cực kỳ gây hại cho uy tín của họ.

Hầu hết các mục sư không phải là chuyên gia về lý thuyết phê phán (critical theory, một lý thuyết xã hội hướng tới việc phê bình và thay đổi toàn bộ xã hội – ND), dịch tễ học, tâm lý học hay lý thuyết kinh tế. Họ không nên làm ra vẻ như vậy.

Mối quan tâm chính của một mục sư nên là sức khỏe thuộc linh và sự phát triển của Hội thánh của chính mình. Đôi khi, điều đó có nghĩa là phải phát biểu về một vấn đề đang là chủ đề phổ biến trong các cuộc trò chuyện công khai. Tuy nhiên, các mục sư sẽ làm tốt nếu luôn nhớ rằng họ chủ yếu là người chăn chiên, không phải là những nhà bình luận tin tức.

4. Hành Động Trên Mạng Khác Ngoài Đời Thực

Cùng với việc cân nhắc về các chủ đề nằm ngoài chuyên môn hoặc thẩm quyền của họ, các mục sư nên cẩn thận về cách họ tham gia vào các cuộc trò chuyện trực tuyến. Các Mục sư xử lý kém trên mạng sẽ mất uy tín ngoài đời thực.

Đôi khi, tôi đã tương tác với một mục sư hay lãnh đạo hội thánh ngoài đời mà tôi thấy họ vô cùng nhẹ nhàng, tử tế và dễ mến. Tuy nhiên, tôi lại rất bất ngờ khi theo dõi họ trên mạng xã hội và thấy cách họ cư xử trên mạng gần như điên cuồng.

Quay lại với câu hỏi, đâu mới là “thật”—người có vẻ tử tế và tỉnh táo đứng trước mặt tôi, hay là kẻ điên cuồng mà tôi thấy trên mạng? Dù họ có thể hiện mình tốt thế nào ngoài đời, tôi có xu hướng không tin tưởng vào một người mà trên mạng cư xử khác với khi gặp mặt trực tiếp.

Mặc dù họ có thể không bao giờ thể hiện điều đó, nhưng những người trong Hội Thánh của bạn có thể cảm thấy tương tự.

5. Không Sẵn Sàng “Đi Trước”

Ngay cả khi các mục sư luôn thể hiện phẩm hạnh đạo đức cả trực tuyến và ngoài đời, họ vẫn có thể thấy uy tín của mình giảm sút trong Hội thánh và cộng đồng nếu họ không sẵn sàng “đi trước”.

Các người Truyền giảng thường nói về những mục tiêu cao cả. Đó là công việc của họ. Họ kêu gọi dân sự của mình trở thành môn đồ sâu sắc hơn và sống biệt riêng. Họ đưa ra một tầm nhìn lớn lao. Họ đưa ra những lời kêu gọi mạnh mẽ.

Vì họ là con người, các Mục sư không bao giờ có thể sống hoàn hảo theo những lời mình giảng. Tuy nhiên, càng có sự chênh lệch lớn giữa những gì mục sư giảng dạy và cách họ sống, uy tín của họ càng giảm sút. Nếu khoảng cách đó đủ rộng, mọi người sẽ ngừng nghe họ hoàn toàn.

Sự lãnh đạo đến từ việc bạn sẵn sàng đi trước. Nếu bạn kêu gọi dân sự truyền giáo, bạn nên tìm cách trở thành người truyền giáo đầu tiên. Nếu bạn kêu gọi mọi người dâng hiến rộng rãi, bạn phải là một trong những người dâng hiến nhiều nhất. Nếu bạn kêu gọi mọi người phục vụ không mệt mỏi, bạn không bao giờ được lạm dụng đặc quyền của vị trí của mình để tránh làm những công việc thấp hèn.

Uy Tín Là Cái Khó Có và Dễ Mất

Uy tín có thể rất khó xây dựng và rất dễ mất đi. Tuy nhiên, hầu hết người ta đều không quá khắt khe khi đi theo sự lãnh đạo của mục sư của họ. Các mục sư luôn nỗ lực hết mình để trở thành những con người, trung tín, công chính, không bao giờ ra vẻ là điều gì đó mà họ vốn không phải, và luôn chỉ dẫn dân sự của họ đến với Chúa Giê-su sẽ xây dựng uy tín của họ theo thời gian, cho phép họ chạm đến cuộc sống của mọi người trong hội thánh và trở thành một phần trong việc biến đổi cộng đồng của mình.

Tác giả: Dale Chamberlain

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm của bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc. 

Link bài viết gốc: https://churchleaders.com/pastors/434061-pastoral-credibility.html

admin

CẦN NGHIÊM TÚC NHÌN NHẬN VẤN ĐỀ NGHIỆN ĐIỆN THOẠI

Tháng 8 11, 2025/0 Comments/in THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH, Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh /by admin

“Tôi được phép làm mọi sự, nhưng không phải mọi sự đều có ích, tôi được phép làm mọi sự nhưng không làm nô lệ cho bất cứ điều gì” 1 Cô-rinh-tô 6:12

Mọi Người Đều Nghiện, Nhưng Chẳng Ai Quan Tâm

Người ta đã nói rằng trong vài năm nữa, chúng ta có thể nhìn lại những chiếc điện thoại thông minh giống như cách mà chúng ta nhìn nhận thuốc lá ngày nay. Trong một khoảng thời gian rất ngắn, thuốc lá từ một phần bình thường trong cuộc sống hàng ngày (bạn còn nhớ khu vực dành cho người hút thuốc trong các nhà hàng không?) đã trở thành thứ bị lên án gần như trên toàn cầu như là một thói xấu không lành mạnh.

Nhưng sự thay đổi không xảy ra ngay lập tức, như thể chúng ta đột nhiên phát hiện ra thuốc lá gây ung thư phổi và mọi người đều bỏ thuốc ngay ngày hôm sau. Vào năm 1964, Báo cáo của Tổng Y Chức Hoa Kỳ (U.S. Surgeon General’s Report) về Thuốc Lá và Sức Khỏe đã được công bố, chính thức chỉ ra mối liên hệ giữa việc hút thuốc và ung thư, và thu hút sự chú ý rộng rãi của công chúng về những nguy hiểm này. Nhưng bỏ thuốc lá trên diện rộng mất nhiều thập kỷ để bắt kịp với những gì mà mọi người đã biết.

Tôi nghĩ chúng ta có thể đang ở ngưỡng cửa của sự thay đổi tương tự đối với nghiện điện thoại thông minh. Mọi người đều biết chúng ta đang nghiện điện thoại, nhưng dường như, ít nhất là bây giờ, có rất ít người đủ quan tâm để làm gì đó về vấn đề này.

Nghiện Điện Thoại Thông Minh Đã Được Khoa Học Xác Nhận

Chứng nghiện điện thoại thông minh đến với chúng ta một cách lén lút.

Những thiết bị vốn hứa hẹn là “chiếc xe đạp cho tâm trí,” lại trở thành heroin cho sự tập trung của chúng ta. Khi phần cứng và phần mềm được cải tiến, toàn bộ trải nghiệm với điện thoại thông minh ngày càng trở nên gây nghiện. Dần dần, chúng ta đã chìm vào những vực sâu mờ ảo bởi hóc môn dopamine được điều khiển bởi thiết bị thông minh.

Và bản năng của chúng ta, rằng “có điều gì đó sai ở đây,” đã được xác nhận qua các nghiên cứu khoa học về việc sử dụng điện thoại thông minh và tác động của nó, đặc biệt là đối với giới trẻ.

Cuốn The Anxious Generation (2024) của Jonathan Haidt đã bắt đầu chỉ ra cho người ta thấy những nguy hiểm của điện thoại và mạng xã hội đối với trẻ em. Trong sách, Haidt đã đưa ra một lập luận vững chắc, chỉ ra mối liên hệ giữa sự gia tăng các vấn đề về sức khỏe tâm thần, thiếu ngủ, nghiện ngập và tự làm hại bản thân ở thanh thiếu niên với sự gia tăng việc sử dụng điện thoại thông minh và mạng xã hội.

“Một Tuyên Bố Chung Về Những Tác Động Tiêu Cực Của Việc Sử Dụng Điện Thoại Thông Minh Và Mạng Xã Hội Đối Với Sức Khỏe Tâm Thần Của Thanh Thiếu Niên,” được công bố gần đây, vào tháng 5 năm 2025, đã đánh giá ý kiến của các chuyên gia quốc tế về mối quan hệ giữa việc sử dụng điện thoại thông minh và mạng xã hội với các vấn đề ở giới trẻ. Và hiện nay gần như tất cả các chuyên gia đều đồng ý, với 92–97% nói rằng họ đồng tình với việc sử dụng điện thoại thông minh và mạng xã hội có liên hệ với các vấn đề chúng ta đã đề cập ở trên.

Chúng ta đang ở một thời điểm mà các vấn đề với điện thoại thông minh và mạng xã hội đối với trẻ em giờ đây không thể nào thờ ơ được nữa.

Nhưng ngay cả khi bạn đồng ý với việc giữ điện thoại xa khỏi tay trẻ em cho đến khi chúng 16 tuổi (theo khuyến nghị của Haidt), nhiều người lớn vẫn có vẻ nghĩ, “Ừ, nó không tốt cho trẻ em. Nhưng tôi là người lớn, tôi có thể xử lý được.” Nhưng suy nghĩ này cũng có vẻ là một niềm tin sẽ không tồn tại lâu sau khi xem xét kỹ lưỡng.

Chưa có nhiều nghiên cứu về vấn đề này đối với người lớn, tuy nhiên, bạn thật sự cần một nghiên cứu sao? Tất cả chúng ta đều đùa về việc nghiện điện thoại. Nếu chúng ta thành thật với bản thân, nhiều người trong chúng ta chỉ đơn giản là không thích việc sử dụng điện thoại quá nhiều. Chúng ta biết đó là một vấn đề, nhưng không biết phải làm gì với nó. Và bây giờ chuyện đó được cảm thấy quá bình thường.

Việc Sử Dụng Điện Thoại Thông Minh Của Người Lớn

Nhiều người lớn chúng ta có thể dễ dàng đồng cảm với những lời của Catherine Price, tác giả cuốn How to Break Up with Your Phone (Cách Để Chia Tay Với Điện Thoại Của Bạn):

“Nhiều người lớn bắt đầu nhận ra, không chỉ tuổi thơ gắn liền với điện thoại là một vấn đề. Cuộc sống dựa trên điện thoại mới là vấn đề. Mặc dù trẻ em và thanh thiếu niên đang chịu ảnh hưởng tiêu cực nhất từ việc sử dụng mạng xã hội và thời gian nhìn màn hình quá nhiều, thì cha mẹ của các em — và thực tế là tất cả người lớn — cũng gặp phải vấn đề tương tự.”

Ngay cả khi chúng ta thừa nhận rằng thời gian sử dụng màn hình và thiết bị của mình chưa thực sự tối ưu, chúng ta vẫn nghĩ rằng “nhưng cuộc sống ngày nay nó thế, phải không? Tại sao phải chống lại nó? Chẳng phải đây là bình thường sao?”

Ẩn Đằng Sau Sự “Bình Thường”

Giống như thuốc lá đã từng là một phần bình thường, rồi đột ngột nó không còn bình thường nữa; nghiện điện thoại thông minh gần như đã trở thành một thói quen phổ biến. Nhưng “bình thường” không đồng nghĩa với sự khôn ngoan.

Là những Cơ Đốc Nhân cố gắng quản lý cuộc sống một cách trung thành để tôn vinh Chúa, định nghĩa về sự bình thường của chúng ta nên khác biệt với thế giới.

• Có phải việc chúng ta đọc ít đi là bình thường?

• Có phải thời gian tĩnh nguyện của chúng ta ít đi là bình thường?

• Có phải việc hiếu khách, học Kinh Thánh, cầu nguyện, và các mối quan hệ thân thiết đang bị gạt đi vì mải lướt điện thoại vô tận là bình thường?

Tôi từ chối chấp nhận định nghĩa đó về sự bình thường.

Sự Khác Biệt Giữa Không Thể Và Bất Tiện

Có thể cảm thấy gần như không thể hoạt động trong thế giới ngày nay mà không có điện thoại thông minh. Qua nhiều năm, tôi đã kể về những trải nghiệm không may của mình khi thử dùng điện thoại cơ bản và các phương pháp khác nhau để hạn chế việc sử dụng thiết bị. Vì vậy, tôi thừa nhận rằng đúng là mọi thứ từ việc lái xe đến việc đi ăn bên ngoài đã trở nên khó khăn hơn khi không có điện thoại. Nhưng điều đó không phải là không thể.

Từ bỏ điện thoại không phải là không thể; chỉ là bất tiện mà thôi.

Sự thật là, hoàn toàn có thể không bị nghiện điện thoại. Bạn cũng có thể không sở hữu một chiếc điện thoại thông minh nếu bạn thực sự muốn. Nhưng điều đó đòi hỏi phải chấp nhận một thứ mà chúng ta đã học để căm ghét: “Sự Bất Tiện”.

Chúng ta đã quen với sự thoải mái và tiện lợi. Khi bạn có điều hòa, thật khó để tưởng tượng cuộc sống mà không có nó. Và khi bạn có một chiếc điện thoại cho phép bạn tra cứu bất cứ điều gì ngay lập tức, cập nhật tin tức mới nhất, và xua tan nỗi buồn chỉ bằng một cái vuốt nhẹ, thật khó để quay lại ngày không có nó.

Nhưng điều đó không phải là không thể.

Và tôi không chỉ đang nói lý thuyết điều này. Tôi đã ngừng sử dụng điện thoại thông minh gần một năm nay. Và thỉnh thoảng nó khá bất tiện (mặc dù không khó như tôi đã tưởng). Nhưng nó không phải là không thể.

Tôi đã tìm ra cách để chỉ đường, truy cập thực đơn ở các nhà hàng mà không cần đọc mã QR, và thậm chí chụp ảnh mà không có điện thoại. Đó là ba câu hỏi phổ biến nhất mà tôi nghe khi mọi người biết tôi không dùng điện thoại thông minh. Nhưng chẳng có gì trong số đó là điều không thể vượt qua, phải không? Tôi có thể đặt GPS trong xe, tôi có thể yêu cầu phục vụ thực đơn giấy, và tôi có thể mang theo máy ảnh khi đi chơi.

Có phải ít tiện lợi hơn không? Đúng. Có phải là không thể không? Không.

Nhưng Điều Đó Liệu Nó Có Xứng Đáng?

Câu hỏi thực sự là “Nó có xứng đáng không?”

Tôi không thích sự bất tiện. Không ai thích cả. Nhưng luận điểm của tôi ở đây là chúng ta nên sẵn sàng chấp nhận sự bất tiện có chủ ý vào những lúc chúng ta tin rằng lợi ích lâu dài xứng đáng với sự phiền toái trước mắt.

Hạn chế thời gian sử dụng màn hình là một sự hy sinh, vì vậy bạn phải tin rằng nó xứng đáng. Tôi nghĩ về nó tương tự như cách tôi nghĩ về việc tập thể dục. Tôi không đặc biệt thích việc tập luyện. Nhưng tôi vung tạ ba ngày một tuần vì sức khỏe lâu dài của tôi xứng đáng với sự bất tiện hiện tại.

Chúa của chúng ta kêu gọi chúng ta trở thành của lễ sống. Chúng ta làm điều này bằng cách không để cuộc sống và tâm trí của mình bị đồng hóa theo khuôn mẫu của thế giới này. Chúng ta nên trông khác biệt. Cách chúng ta sử dụng thiết bị của mình cũng nên khác biệt so với thế giới. Và đôi khi điều đó sẽ đòi hỏi sự hy sinh.

“Vậy thưa anh em, bởi sự thương xót của Đức Chúa Trời, tôi nài xin anh em dang thân thể mình làm sinh thế sống, thánh khiết và đẹp lòng Đức Chúa Trời, đó là sự thờ phượng phải lẽ của anh em. Đừng khuân rập theo đời này, nhưng phải được biến hóa bởi sự đổi mới của tâm trí mình, để phân biệt đâu là ý muốn tốt đẹp, vừa lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời.”

Rô-ma 12:1-2

Tôi không thích việc tôi không thể làm tất cả những việc tôi đã từng làm nhanh chóng hoặc thuận tiện như tôi đã từng làm khi tôi luôn mang theo điện thoại, nhưng bạn có biết tôi thích gì không?

• Tôi thích rằng tôi đã có lại tâm trí mình.

• Tôi thích rằng tôi đọc sách nhiều hơn.

• Tôi thích rằng tôi đang chứng kiến con cái lớn lên qua đôi mắt của chính mình. • Tôi thích rằng cảm giác thèm khát giao tiếp với mọi người không khiến tôi chạy đến màn hình mà là một tách cà phê, trực tiếp.

• Tôi thích rằng tôi thực sự không thể với tay lấy điện thoại ngay khi thức dậy vì nó không có ở đó, và thay vào đó, tôi chọn đọc Kinh Thánh thay vì lướt điện thoại.

Tôi thích sự tiện lợi. Và tôi ngợi khen Chúa vì những phước lành của sự tiện lợi. Nhưng khi sự tiện lợi trở thành một thói quen xấu, chúng ta phải chấp nhận sự bất tiện có chủ ý.

Thử Thách: Chọn Sự Bất Tiện Có Chủ Ý

Không phải ai cũng cần phải đi đến con đường cực đoan là từ bỏ điện thoại. Một số người thực sự không thể làm vậy vì công việc hoặc lý do nào đó.

Nhưng nếu Thánh Linh đã cáo trách bạn về việc sử dụng điện thoại của mình, đừng coi nó là “bình thường,” hay nghĩ rằng thay đổi là không thể. Hãy làm gì đó về điều đó. Khi chúng ta nhận ra rằng các thiết bị của mình đang trở thành một trở ngại đối với việc sống cuộc sống Cơ Đốc đầy đủ mà Chúa đã thiết kế cho chúng ta, thì một sự thay đổi là cần thiết. Một sự hy sinh cần phải được thực hiện.

Tại học viện, Jessica đã dẫn đầu một thử thách thanh lọc kỹ thuật số trong tháng với các cuộc kiểm tra trách nhiệm giải trình cho các thành viên. Nhưng các quy tắc thực sự rất đơn giản. Bạn có thể làm điều gì đó tương tự như thế này cho chính mình.

1. Chọn một điều gì đó bạn sẽ kiêng khem (ứng dụng mạng xã hội, điện thoại vào một số ngày nhất định, hoặc không sử dụng điện thoại thông minh nữa).

2. Quyết định khoảng thời gian (một tuần? Hai tuần? Một tháng?)

3. Xác định bạn sẽ thay thế những hoạt động đó bằng gì khi cơn thèm khát xuất hiện (hãy hoãn lại, thay vào đó. Xem Ê-phê-sô 4:22-24).

Sau đó, khi bạn đã thử nghiệm với sự bất tiện có chủ ý, bạn có thể đánh giá và quyết định xem liệu có cần thay đổi vĩnh viễn hay không.

Tôi biết đối với tôi, những biện pháp cực đoan mà tôi đã thực hiện khi từ bỏ mạng xã hội và điện thoại thông minh chỉ được quyết định sau khi tôi thực hiện các thí nghiệm như thế này. Bạn có thể sẽ ngạc nhiên về những gì bạn học được khi nghỉ ngơi một chút khỏi thiết bị của mình.

Người nghiện không biết mình là nghiện cho đến khi anh ta thử bỏ.

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc 

Link bài viết gốc: Taking Phone Addiction Seriously – Redeeming Productivity/

admin

KHÔNG CHỊU ĂN NĂN – NGUYÊN NHÂN DẪN ĐẾN NHỮNG CUỘC HÔN NHÂN LẠNH LẼO

Tháng 8 2, 2025/1 Comment/in THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH, Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh /by admin

 

Bất cứ khi nào có người hỏi về vợ tôi – dù ở nơi làm việc, ở trường học hay bất kỳ đâu – và những gì cô ấy làm, tôi luôn hào hứng trả lời: “Ồ, cô ấy là một nhà tâm vấn; một nhà tâm vấn theo quan điểm Kinh Thánh.” Tôi cố gắng làm rõ quan điểm này – để đảm bảo không ai bị nhầm lẫn hoặc hiểu sai – rằng tất cả công việc tư vấn của cô ấy đều được thực hiện trong khuôn khổ thế giới quan Kinh Thánh rõ ràng.

Bắt đầu cuộc trò chuyện theo cách này thường giúp tôi dễ dàng chuyển sang các chủ đề tiếp theo với người kia về Đức Chúa Trời, Kinh Thánh và Tin Lành. Họ có thể không thích điều đó (thật ra người ta hiếm khi thích), nhưng ít nhất sự rõ ràng này tạo nền tảng cho phần còn lại của cuộc đối thoại. Bằng cách nhấn mạnh trọng tâm của một nhà tâm vấn Kinh Thánh về tội lỗi, sự cần thiết phải ăn năn và hy vọng của Phúc Âm qua đức tin vào Chúa Giê-su Christ, cuộc trò chuyện sẽ tự nhiên chuyển trọng tâm về trách nhiệm cá nhân, nhấn mạnh nhu cầu hòa giải của chính họ với Chúa.

Tuy nhiên, như bạn có thể tưởng tượng, người ta có xu hướng đánh trống lảng hoặc giả vờ có những cuộc hẹn bí ẩn nào đó – “Ồ thời gian trôi nhanh quá, tôi có việc phải đi đây!” – vào đúng lúc những từ như “tội lỗi” và “hối cải” xuất hiện trong cuộc trò chuyện. Thật vậy, người ta rất phấn khích khi nghe vợ tôi là một nhà tâm lý tư vấn vì họ háo hức chia sẻ về bản thân và cảm xúc của mình, nhưng lại vội rút lui ngay khi trọng tâm không còn là cảm xúc của họ mà là tội lỗi của chính họ. Người ta thích kể về cuộc sống của họ trong những cuộc trò chuyện như vậy, nhưng rồi đóng cửa tất cả các cuộc đối thoại vì họ ghét chính ý tưởng rằng một ngày nào đó họ sẽ phải trả lời về cách sống của mình trước Chúa Giê-su Christ.

Elaina, vợ tôi, đã tham gia vào lĩnh vực tư vấn được nhiều năm, mặc dù chỉ trong năm qua cô ấy mới bắt đầu tư vấn một cách chính thức. Tuy nhiên, không mất nhiều thời gian để nhận ra rằng, với tư cách là một phụ nữ chỉ tư vấn cho những phụ nữ khác, phần lớn các buổi tư vấn của cô ấy sẽ là với những phụ nữ đang gặp khó khăn trong hôn nhân.

Những xung đột trong hôn nhân này xảy ra vì vô số lý do và việc giải quyết thường rất phức tạp – xét cho cùng, chúng ta là những tội nhân ích kỷ, có khả năng vô hạn để hủy diệt bản thân và người khác nếu không có ân điển của Đức Chúa Trời. Nhưng, gạt sang một bên tất cả những sắc thái này, hãy cho phép tôi nói một cách hoàn toàn rõ ràng: hầu hết các vấn đề hôn nhân này, thoạt đầu có vẻ phức tạp, nhưng trên thực tế đơn giản hơn nhiều so với những gì chúng ta muốn thừa nhận. Cụ thể là, tất cả thực sự đều do sự thất bại và không chịu ăn năn.

Hôn nhân trở nên nguội lạnh không phải vì vợ chồng bắt đầu mất tình yêu mà vì họ bắt đầu mất lòng hối cải. Sự thất bại trong việc ăn năn chính là sự thất bại trong việc yêu thương. Và sự thất bại trong việc yêu thương, chắc bạn đã đoán được, gắn liền với sự thất bại trong việc ăn năn tội lỗi trong hôn nhân của bạn.

Sự sa sút do tội lỗi trong nhiều năm và tác động gây cứng lòng của sự cay đắng bị bỏ qua và không được ăn năn khiến nhiều người chồng và người vợ trở nên lạnh lùng và nhẫn tâm, không thể và không sẵn sàng quay lưng lại với tội lỗi. Họ không sẵn sàng hướng về một Đấng Cứu Rỗi hằng sống và yêu thương trong Đấng Christ, Đấng sẵn sàng tha thứ cho những người từ bỏ tội lỗi và bám vào Ngài để được chữa lành mãi mãi.

Nếu bạn thấy mình không còn tình yêu, chắc chắn thực tế là bạn đã không chịu ăn năn từ trước đó. Trái ngược với niềm tin phổ biến, ngay cả niềm tin phổ biến của người Tin Lành, tình yêu là một sự lựa chọn – một hành động của ý chí gạt bỏ bản thân, vì yêu thích vinh quang của Đức Chúa Trời và lợi ích của người khác. Cảm xúc đến rồi đi, nhưng tình yêu không thể ra đi. Tình yêu phải ở lại, nó được truyền lệnh phải ở lại: “Hỡi những người vợ, hãy vâng phục chồng mình, như vâng phục Chúa… Hỡi những người chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu hội thánh và phó mình cho nó” (Ê-phê-sô 5:22, 25).

Theo ngôn ngữ của C.S. Lewis: “Tình yêu, khác với ‘phải lòng,’ không chỉ đơn thuần là một cảm giác. Đó là một sự hiệp nhất sâu sắc, được duy trì bởi ý chí và được củng cố bởi thói quen một cách có chủ đích.”

Tương tự như vậy, ăn năn cũng là một sự lựa chọn tích cực của ý chí. Có nhiều lúc yêu thương cảm thấy thật dễ dàng. Ngược lại, chúng ta không bao giờ cảm thấy muốn ăn năn. Nếu chúng ta chờ đợi cảm xúc phù hợp rồi mới ăn năn tội lỗi trong hôn nhân, thì trong lúc chúng ta chống lại Đức Chúa Trời và người phối ngẫu, tôi e rằng chúng ta sẽ không bao giờ được thúc đẩy đủ để làm điều đó.

Đó là lý do tại sao sự ăn năn, trước hết và trên hết, giống như tình yêu, là một hành động vâng lời có chủ ý đối với Đức Chúa Trời chứ không phải là một hành động chỉ được thực hiện khi những cảm xúc thích hợp hiện diện như một loại “nhiên liệu cảm xúc” nào đó trong lòng chúng ta. Ăn năn chính là yêu thương. Hãy giải quyết mâu thuẫn với Đấng Toàn Năng và với nhau ngay lập tức. Đơn giản như vậy!

Anh chị em thân mến, thực tế rằng cả tình yêu thương và sự ăn năn không bị nô lệ cho cảm xúc là một lẽ thật giải phóng linh hồn một cách kỳ diệu và vô hạn. Nếu bạn ở trong Đấng Christ – nếu bạn đã tin vào danh Ngài để được tha thứ tội lỗi và đã đặt hy vọng vào Ngài, nếu Thánh Linh của Ngài đã ngự trong bạn – thì “Vậy, anh em cũng phải kể mình đã chết đối với tội lỗi và đang sống cho Đức Chúa Trời trong Đấng Christ Giê-su” (Rô-ma 6:11).

Là con trai hay con gái của Đức Chúa Trời hằng sống, chúng ta không còn bị ràng buộc để lang thang trong vùng hoang dã của sự bốc đồng, thờ ơ và chủ nghĩa cảm xúc chết chóc, mà được tự do yêu mến Đức Chúa Trời và những người khác từ một trái tim đã được đổi mới và tái tạo. Chỉ cần làm điều đúng, bất kể bạn cảm thấy thế nào, “vì Đức Chúa Trời đang hành động trong anh em, để anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt của Ngài” (Phi-líp 2:13).

Khi Elaina và tôi sắp kỷ niệm lần thứ ba ngày cưới vào tuần tới, tôi thấy mình bị choáng ngợp bởi lòng nhân từ và sự thành tín của Đức Chúa Trời đối với chúng tôi trong tất cả những gì cô ấy và tôi đã cùng nhau thay đổi với tư cách là vợ chồng. Tôi cảm tạ và tôn vinh Chúa vì người bạn đời chung thủy mà Ngài đã ban cho tôi nơi Elaina, và vì Ngài đã là người bạn sắc son đối với cả hai chúng tôi.

Hôn nhân với cô ấy thật tự nhiên, rất ngọt ngào, và tốt hơn nhiều so với những gì một trong hai chúng tôi có thể tự mình yêu cầu, tưởng tượng hoặc nghĩ ra. Tôi ngợi khen Chúa vì cô ấy rất dễ yêu thương và vui vẻ. Và khi những bất đồng hoặc xung đột nảy sinh giữa chúng tôi, như thường xảy ra ngay cả trong những cuộc hôn nhân tốt đẹp nhất, hoặc khi tầm nhìn của chúng tôi bị mờ mịt bởi tội lỗi, tôi biết ơn về những con đường cũ mòn của tình yêu thương và sự hối cải mà Chúa đã dẫn chúng tôi đi qua nhiều lần.

Là người chồng và người vợ, chúng ta có thể không phải lúc nào cũng cảm thấy muốn yêu thương, ăn năn hoặc cầu xin sự tha thứ, nhưng đây là một bí mật nhỏ: chúng ta càng đưa những lẽ thật này vào thực hành, chúng sẽ càng trở nên tự nhiên và chân thành hơn. Và trước khi bạn biết điều đó, những cảm xúc đúng đắn và tin kính sẽ nhanh chóng theo sau khi những thói quen đúng đắn bén rễ.

Qua việc liên tục cởi bỏ cái tôi và mặc lấy Đấng Christ, bạn sẽ thực sự trở nên giống Ngài hơn. Trong thời gian chờ đợi, hãy tiếp tục vâng lời lẽ thật và yêu thương nhau sâu sắc từ một tấm lòng trong sạch (1 Phi-e-rơ 1:22). Hãy nhanh chóng ăn năn và nhanh chóng cầu xin sự tha thứ khi anh chị em không đạt được sự kêu gọi mà Đấng Christ đã kêu gọi chúng ta làm đại sứ của Cuộc Hôn Nhân Thiên Thượng mà một ngày nào đó tất cả chúng ta sẽ tham gia.

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc. 

Link gốc bài viết: Falling Out of Repentance

Đọc nhiều

  • Mười Lời Cầu Nguyện Cho Năm Mới 2022
  • CHÂN DUNG NGƯỜI NỮ THEO KINH THÁNH
  • “Vết Xe Đổ” Của Các Mục Sư Sa Ngã
  • ĐÔI NÉT VỀ CUỘC ĐỜI VÀ THÀNH TỰU CỦA BLAISE PASCAL
  • 14 Sự Thật Đáng Kinh Ngạc Về Các Mục Sư

Mới nhất

  • LIỆU CÓ THỂ VỪA LÃNH ĐẠO VỪA ĐƯỢC YÊU MẾN?Tháng 10 28, 2025 - 3:40 chiều
  • CHÚA GIÊ-SU CÓ BỊ CÁM DỖ BỞI NHỮNG HAM MUỐN XẤU XA KHÔNG?Tháng 10 24, 2025 - 8:08 sáng
  • KHẢI HUYỀN CHỦ YẾU KHÔNG PHẢI LÀ ĐỂ CHO BIẾT BAO GIỜ THÌ TẬN THẾTháng 10 21, 2025 - 4:45 chiều
  • 10 CÁCH Ý NGHĨA ĐỂ BÀY TỎ LÒNG BIẾT ƠN MỤC SƯTháng 10 17, 2025 - 9:05 sáng
  • CHARLIE KIRK CÓ Ý NGHĨA GÌ ĐỐI VỚI GEN Z VÀ TÔITháng 10 14, 2025 - 9:23 sáng
Tháng 8 2025
H B T N S B C
 123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
« Th7   Th9 »
© Copyright - Giảng Luận Kinh Thánh - Enfold Theme by Kriesi
  • Facebook
  • Youtube
Scroll to top