NÓI LẼ THẬT TRONG TÌNH YÊU THƯƠNG
Một trong những mạng lệnh cấp thiết nhất trong Kinh thánh cho thời đại ngày nay – và có lẽ là cho bất cứ thời đại nào – là nói ra sự thật trong tình yêu thương. Những con người khác nhau ở những thời điểm khác nhau có xu hướng quá nhấn mạnh một trong hai yếu tố và thiếu nhấn mạnh điều còn lại, khiến một số người rời xa sự thật còn những người khác rời xa tình yêu thương. Nhưng Đức Chúa Trời mong muốn chúng ta làm cả hai mà không có sự cạnh tranh hay mâu thuẫn. “Nói ra sự thật trong tình yêu thương, để chúng ta được tăng trưởng trong mọi phương diện…” – Ngài phán (4:15). Câu này cho chúng ta biết rằng có một việc chúng ta phải làm và có một cách chúng ta phải làm điều đó. Có cả một hành động và một thái độ nữa.
“Đấng Christ và chàng trai trẻ giàu có” – Tranh của Heinrich Hofmann (1824-1911)
Việc chúng ta phải làm là nói ra sự thật, hoặc có lẽ mạnh hơn chút nữa là chúng ta phải xưng nhận sự thật. Phao-lô vừa mới viết về “sự hiệp nhất trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời”, và điều này cho chúng ta biết rằng điều chúng ta cần xưng nhận là điều chân thật về Đấng Christ. Ngài – con người của Ngài, công việc của Ngài, phúc âm của Ngài – cần trở thành nội dung cho lời chúng ta nói, cho điều chúng ta xưng nhận. Chúng ta cần biết điều đó, tin điều đó, bảo vệ điều đó và nói điều đó với nhau.
Cách chúng ta phải làm điều đó là làm trong tình yêu thương, tức là chúng ta cần thừa nhận rằng sự thật có thể được nói ra đúng cách hoặc sai cách. Chúng ta có thể xưng nhận điều đúng đắn, nhưng theo cách mang đến sự tổn hại thay vì phước hạnh. Chúng ta có thể nói điều đúng đắn, nhưng vẫn phạm tội khi nói điều đó. Thế nên sự kêu gọi của chúng ta là nói ra sự thật trong tình yêu thương, hay đảo ngược lại là trìu mến nói những điều đúng đắn.
Trong đời sống Cơ Đốc rất hay có mối nguy về cả hai thái cực. Một mặt chúng ta có thể chăm chăm về sự thật, nhưng lại tàn nhẫn và cay nghiệt. Chúng ta có thể tìm thấy niềm vui từ sự tranh chiến và hạ bệ người khác. Mặc khác, chúng ta có thể chăm chăm về tình yêu thương, nhưng lại nhu nhược và yếu đuối. Chúng ta có thể từ chối giải quyết cả những điểm yếu hoặc tội lỗi lớn nhất. Không thái cực nào là tốt cả và không thái cực nào khá hơn cái còn lại. Không điều gì ngoài sự quân bình thiên thượng làm Chúa đẹp lòng.
Nói ra sự thật trong tình yêu thương đồng nghĩa với việc dành thời gian nhận biết những người khác và thấu hiểu họ. Nó đồng nghĩa với việc dành thời gian để biết họ đang ở đâu trong đời sống và họ trưởng thành thuộc linh đến đâu. Nó đồng nghĩa với việc dành thời gian đặt những câu hỏi chính đáng, lắng nghe cho kỹ càng và cân nhắc để nói đúng sự thật vào đúng thời điểm, trong sự cầu nguyện.
Cách bạn nói ra sự thật trong tình yêu thương với một người mới tin Chúa được mấy tuần có thể rất khác với một người đã tin Chúa được mấy mươi năm. Cách bạn nói ra sự thật trong tình yêu thương với một người vừa mất việc có thể rất khác với một người vừa được tăng lương kha khá. Cách bạn nói ra sự thật trong tình yêu thương với một người mới vô tình sai phạm có thể rất khác với một người sai phạm nhưng biết rõ tội lỗi của mình. Mọi sự thật đều là thật, sự thật có thể được nói theo những cách thích hợp hoặc không thích hợp, phù hợp hoặc không phù hợp, theo những cách gây dựng hoặc theo những cách phá đổ. Rất nhiều điều phụ thuộc vào hoàn cảnh.
Có thể một ai đó thể hiện một hành vi phạm tội; bạn bực tức về điều đó, thế là bạn vội vàng trích một phân đoạn Kinh thánh kêu gọi họ ăn năn. Nhưng bạn lại không tính đến việc họ mới tin Chúa hoặc đang phải trải qua nỗi đau thấm thía. Điều bạn nói có thể đúng, nhưng bạn đã nói điều đó vì tức giận thay vì yêu thương. Bạn đã thêm tội lỗi của mình vào tội lỗi của họ. “Con có thấy kẻ hấp tấp trong lời nói mình chăng?” – Sa-lô-môn hỏi – “Một kẻ ngu muội còn có hi vọng hơn hắn.”
Hoặc có thể ai đó nói với bạn rằng “Tuần này bác sĩ chẩn đoán tôi bị rối loạn lo âu.” Thế là bạn bắt đầu nói: “Này, Kinh thánh dạy ‘đừng lo lắng gì cả’”. Những lời đó là đúng, nhưng thật thiếu yêu thương khi đưa ra một giải pháp sáo rỗng cho một vấn đề phức tạp. Thật thiếu yêu thương khi nói ra sự thật phũ phàng với một tấm lòng đang trĩu nặng. Sa-lô-môn nói: “Lời nói đúng lúc khác nào quả táo bằng vàng có cẩn bạc.”
Thách thức với chúng ta luôn luôn là giữ sự thật song hành với tình yêu thương và không bao giờ nhấn mạnh cái này mà làm phương hại đến cái kia. Chúng ta tin rằng điều này là có thể vì Đức Chúa Trời là lẽ thật và Đức Chúa Trời là tình yêu thương. Ngài là nguồn của cả hai, và trong Ngài, không bao giờ có chút cạnh tranh hay mâu thuẫn nào giữa hai điều. Thế nên, sự kêu gọi của chúng ta là noi gương Ngài, để thành thật và yêu thương ngang nhau, để coi hai điều này là những người đồng hành gần gũi nhất và những người bạn tốt nhất.
Tim Challies, tác giả bài viết là mục sư tại Grace Fellowship Church tại Toronto, Ontario, Hoa Kỳ. Tim là tác giả của một số cuốn sách và ông chia sẻ những suy nghĩ, chiêm nghiệm của mình mỗi ngày tại trang web Challies.com.
– Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc
*Quan điểm của bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của Đội ngũ Ba-rúc
Link bài viết gốc: https://www.challies.com/articles/truth-and-love/
Leave a Reply
Want to join the discussion?Feel free to contribute!