• TRANG CHỦ
  • NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN
  • THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH
  • THƯ VIỆN
    • THƯ VIỆN BÀI GIẢNG
  • GIỚI THIỆU
  • LIÊN HỆ
  • BLOG
  • PODCAST
  • Search
  • Menu
  • TRANG CHỦ
  • NGƯỜI GIẢNG VÀ VIỆC GIẢNG LUẬN
  • THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH
  • THƯ VIỆN
    • THƯ VIỆN BÀI GIẢNG
  • GIỚI THIỆU
  • LIÊN HỆ
  • BLOG
  • PODCAST
Giảng Luận Kinh Thánh
admin

3 LẦM TƯỞNG VỀ NUÔI DẠY CON TRẺ MÀ TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU DỄ MẮC PHẢI

Tháng mười một 19, 2025/0 Comments/in Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh, THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH /by admin

Đức Chúa Trời phán dạy mỗi người trong chúng ta rằng, chúng ta mang trọng trách phải nuôi dạy con cái một cách trung tín, và mục đích tối hậu là dưỡng dục con cái trở thành những bạn đồng môn với chúng ta trong Đấng Christ. Qua Lời Ngài, Ngài chỉ dẫn chúng ta cách thực hiện nhiệm vụ đầy cam go thử thách này. Tuy nhiên, ngay cả khi Đức Chúa Trời đặt ra thách thức và ban cho sự hướng dẫn, Ngài không hề đưa ra lời đảm bảo nào về kết quả. Ngài không ban cho một công thức chắc chắn nào để lúc nào cũng tạo ra những đứa trẻ khỏe mạnh, ngoan ngoãn và được cứu rỗi.

Khi các bậc phụ huynh Cơ Đốc nuôi dạy con cái trong sự kỷ luật và khuyên bảo của Chúa , chúng ta rất dễ bị cám dỗ để tin vào những lầm tưởng nguy hại về việc mình đang làm và cách thức thực hiện. Tôi đã được giúp đỡ và thách thức theo một cách hoàn toàn mới khi đối diện với những lầm tưởng này, cũng như những chân lý đánh đổ chúng, trong cuốn sách The Disciple-Making Parent (Cha Mẹ Môn Đệ Hoá) của tác giả Chap Bettis.

Kết Quả Luôn Được Đảm Bảo

Lầm tưởng #1: Một môi trường hoàn hảo sẽ đảm bảo con cái tôi theo Chúa.

Tôi chưa bao giờ nghe ai tuyên bố thẳng thừng về lầm tưởng này, nhưng tôi đã trò chuyện với hàng trăm người có niềm tin thực tế vào nó. Bản thân tôi cũng phải chiến đấu chống lại tư tưởng này trong suốt 17 năm làm cha. Thật quá dễ dàng để giản lược việc làm cha mẹ thành một phương pháp và tìm kiếm một quy trình từng bước nhằm đảm bảo kết quả chúng ta mong muốn. Nhiều tác giả và những người được xưng là chuyên gia rất sẵn lòng chiều theo lầm tưởng này bằng cách cung cấp và hứa hẹn về phương pháp luận của họ. Tuy nhiên, ngay cả khi thừa nhận tính hữu ích của các phương pháp, chúng ta phải khước từ sự tôn sùng tuyệt đối đối với chúng. “Môn đồ hóa con cái trong đức tin không phải là việc kết hợp đúng các nguyên liệu và môi trường phù hợp để đảm bảo tạo ra một người trưởng thành tin kính.” Việc làm cha mẹ không giống như nướng một chiếc bánh hay lắp ráp một món đồ nội thất IKEA theo quy trình máy móc. Đức Chúa Trời không ban cho chúng ta sự đảm bảo đó.

Sự Thật #1: Bạn không thể kiểm soát con cái mình.

Con trẻ là “những thực thể đạo đức độc lập được tạo dựng theo hình ảnh của Đức Chúa Trời. Chúng có những sự lựa chọn thực sự phải đưa ra.” Chúng ta có thể dạy dỗ, dẫn dắt và nài xin, nhưng chúng ta không thể kiểm soát. Nhờ ân điển của Chúa, một số người con trổi hơn hẳn cha mẹ mình về lòng tin kính và ân sủng; nhưng trong sự quan phòng đầy mầu nhiệm của Đức Chúa Trời, một số khác lại hoàn toàn khước từ di sản đức tin mà cha mẹ chúng nỗ lực để lại. “Công việc của chúng ta là chu toàn một cách trung tín những bổn phận mà Chúa đã giao phó, và phó thác kết quả vào tay Ngài. Mục tiêu của chúng ta không phải là làm cha mẹ ‘thành công’ theo nghĩa đen, mà là làm cha mẹ ‘trung tín’.” Đây là một chân lý ngọt ngào và đầy sự giải phóng.

Con Cái Là Cuộc Sống Của Tôi

Lầm tưởng #2: Mục tiêu tối hậu của đời sống Cơ Đốc nhân của tôi là khiến con cái đi theo Chúa.

Một số bậc phụ huynh cần một lời nhắc nhở nhẹ nhàng (hoặc nghiêm khắc) rằng nhiệm vụ chính yếu của việc nuôi dạy con cái không thuộc về hội thánh, các mục sư hay các chương trình, mà thuộc về chính cha mẹ. Nhưng ở thái cực bên kia là những bậc cha mẹ sẵn sàng làm bất cứ điều gì—bất cứ điều gì!—vì sự an lành thuộc linh của con cái họ. “Họ sẵn sàng hy sinh bước đường đồng đi với Chúa, sức khỏe cảm xúc và thậm chí cả hôn nhân của mình vì con cái.” Tất nhiên, đây là sự chuyển dịch mang tính thần tượng hóa, từ việc thờ phượng Chúa Giê-su sang thờ phượng con cái. Đây là lối sống lấy con cái làm trung tâm thay vì lấy Tin Lành làm trung tâm… Điều tưởng chừng như giúp ích cho con cái thực ra sẽ gây hại cho cả chúng lẫn chúng ta.

Sự Thật #2: Bạn không nên biến việc có những đứa con Cơ Đốc hoàn hảo thành một thần tượng.

Thần tượng là những điều tốt đẹp (như con cái!) nhưng lại bị biến thành những điều tối thượng, và đó là một điều tồi tệ. Là cha mẹ, chúng ta cần đảm bảo rằng mình không yêu con cái hơn Chúa Giê-su. Chúng ta không thể yêu chúng hơn yêu người bạn đời của mình. Chúng ta phải cảnh giác để không tìm kiếm giá trị bản thân nơi con cái. Cha mẹ không được đánh giá chính mình thông qua con cái. “Giống như những vòng tròn đồng tâm, ưu tiên hàng đầu của tôi là bước đi mật thiết với chính Chúa. Kế đến, người bạn đời là ưu tiên tiếp theo. Con cái tôi xếp sau đó, rồi đến gia đình hội thánh và thế giới.” Việc sắp xếp thứ tự ưu tiên đúng đắn cho con cái sẽ mang lại một kết quả quan trọng: “Khi các con tôi nhận ra rằng tôi yêu Chúa Giê-su hơn yêu chúng, chúng sẽ nhận thức được vị trí của mình trong trật tự của vũ trụ.”

Tất Cả Phụ Thuộc Vào Tôi

Lầm tưởng #3: Tất cả đều phụ thuộc vào tôi!

Quá nhiều bậc cha mẹ tự cô lập mình, đôi khi theo nghĩa đen và đôi khi về mặt cảm xúc. Họ rút lui khỏi các mối quan hệ và “đơn thương độc mã” tự làm một mình, nghĩ rằng việc làm cha mẹ là một hành trình đơn độc. Mặc dù tôi không biết bất kỳ phụ huynh nào thực sự thốt ra lời tuyên bố này, nhưng có rất nhiều người đang sống như thể điều đó là sự thật.

Sự Thật #3: Bạn không thể làm điều này một mình.

Mặc dù chúng ta phải khẳng định rằng trọng tâm chủ đạo của việc nuôi dạy con cái là cha mẹ môn đồ hóa con cái mình, nhưng vẫn cần cả một hội thánh để nuôi dạy một đứa trẻ. Cha mẹ và con cái đều cần hội thánh địa phương như nhau. Hội thánh địa phương đóng vai trò không thể thay thế: “cung ứng những người khác để công bố Tin Lành một cách rõ ràng, những tấm gương tốt để ảnh hưởng đến con cái chúng ta, sự nuôi dưỡng từ Kinh Thánh, sự khích lệ cầu nguyện, một nơi để phục vụ, và những người bạn tốt để khích lệ con cái chúng ta trong bước đường theo Chúa. Điều tốt nhất bạn có thể làm cho linh hồn của con mình là tham gia tích cực vào một cộng đồng hội thánh rao giảng Tin Lành và sống đời sống bày tỏ Tin Lành.”

Sự thật là ngay cả môi trường hoàn hảo cũng không đưa ra sự đảm bảo nào về việc nuôi dạy con cái thành công, rằng việc nuôi dạy nên những đứa con tin kính không phải là mục tiêu tối hậu của đời bạn, và rằng bạn phải nương dựa vào những người khác trong việc nuôi dạy con mình. Như vậy tốt hơn rất, rất nhiều. Điều này giải phóng chúng ta để sử dụng các phương tiện và phương pháp mà không phải gánh chịu ách kìm kẹp của những kỳ vọng bất khả thi và mang tính thần tượng hóa.

Tác giả: Tim Challies

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc.

Link bài viết gốc: https://www.challies.com/articles/3-parenting-myths-every-parent-is-tempted-to-believe/

admin

LÀM THẾ NÀO ĐỂ NHÓM NHỎ HOẠT ĐỘNG HIỆU QUẢ MỌI NƠI

Tháng mười một 15, 2025/0 Comments/in Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh, THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH /by admin

Các hội thánh thuộc mọi quy mô và truyền thống từ lâu đã sử dụng nhóm nhỏ như một cách để xây dựng cộng đồng và phát triển môn đồ hóa. Dù được gọi là nhóm tế bào, nhóm đời sống hay nhóm thông công tại gia, những buổi nhóm này tạo điều kiện cho tín hữu kết nối sâu sắc hơn so với các buổi nhóm sáng Chủ Nhật. Tuy nhiên, một câu hỏi thường xuyên được đặt ra: làm sao để các nhóm này thành công trong những bối cảnh, nền văn hóa và môi trường khác nhau? Tin vui là với sự hoạch định chu đáo và khả năng thích ứng, các nhóm nhỏ hiệu quả (đôi khi gọi là “nhóm tế bào”) có thể phát triển mạnh mẽ gần như ở bất kỳ nơi đâu.

Nhóm Nhỏ Hiệu Quả Có Thể Hoạt Động Mọi Nơi

Sức mạnh của nhóm nhỏ nằm ở khả năng đáp ứng những nhu cầu phổ quát của con người. Con người ở khắp nơi đều khao khát sự thuộc về, những cuộc trò chuyện và sự trưởng thành chung. Nhóm nhỏ hiệu quả cung cấp không gian an toàn để đặt câu hỏi, chia sẻ gánh nặng và cùng nhau vui mừng với những người đang bước đi trên hành trình đức tin. Khác với các buổi nhóm lớn có thể khiến người tham dự cảm thấy xa lạ, nhóm tế bào mang lại sự gần gũi và trách nhiệm lẫn nhau. Chính nền tảng mối quan hệ này giúp nhóm nhỏ có thể chuyển giao giữa các nền văn hóa và bối cảnh hội thánh khác nhau. Nguyên tắc thì vẫn giữ nguyên, dù hình thức có thể thay đổi.

Bắt Đầu Bằng Việc Hiểu Rõ Bối Cảnh

Bước đầu tiên để xây dựng nhóm nhỏ hiệu quả trong bất kỳ môi trường nào là hiểu rõ bối cảnh. Ở một số nền văn hóa, việc nhóm tại nhà là điều tự nhiên, trong khi ở nơi khác, việc gặp gỡ tại các địa điểm trung lập như quán cà phê hoặc hội trường cộng đồng lại tạo cảm giác thoải mái hơn. Tại các đô thị nơi lịch trình dày đặc, nhóm có thể cần họp trực tuyến hoặc rút ngắn thời lượng. Ở vùng nông thôn, nhóm gia đình mở rộng có thể thực tế hơn so với nhóm theo khu phố. Mục tiêu không phải là áp đặt một mô hình duy nhất mà là định hình nhóm theo nhịp sống của những người mà nhóm phục vụ.

Sự linh hoạt này cũng áp dụng cho quy mô nhóm. Trong khi nhiều hội thánh hướng đến nhóm từ tám đến mười hai người, thì ở một số nơi, nhóm nhỏ từ ba đến năm người lại bền vững hơn, còn ở nơi khác, nhóm đông hơn quanh một bữa ăn lại phù hợp hơn. Việc hiểu rõ bối cảnh đảm bảo rằng nhóm tế bào không chỉ là bản sao từ nơi khác mà được thiết kế để phát triển tại nơi nó được gieo trồng.

Trang Bị và Hỗ Trợ Người Lãnh Đạo

Lãnh đạo là một trong những yếu tố quan trọng nhất ảnh hưởng đến sức khỏe của nhóm nhỏ. Một người lãnh đạo được đào tạo tốt và có tấm lòng chăm sóc có thể tạo nên sự khác biệt giữa một cộng đồng phát triển và một nhóm đang chật vật. Người lãnh đạo hiệu quả không nhất thiết phải là người hướng ngoại hay có kiến thức thần học sâu rộng; họ là những người điều phối biết cách dẫn dắt cuộc trò chuyện, giữ Chúa Giê-xu làm trung tâm và tạo môi trường an toàn để mọi người cởi mở.

Các Hội Thánh có thể giúp nhóm nhỏ hoạt động hiệu quả ở bất kỳ đâu bằng cách đầu tư vào việc phát triển người lãnh đạo. Điều này bao gồm đào tạo kỹ năng điều phối, cung cấp tài liệu học Kinh Thánh và cầu nguyện, cũng như xây dựng hệ thống trách nhiệm và khích lệ. Khi người lãnh đạo cảm thấy được hỗ trợ thay vì bị cô lập, họ sẽ có khả năng duy trì nhóm lâu dài hơn.

Tập Trung Vào Mối Quan Hệ, Không Chỉ Là Nội Dung

Một trong những sai lầm lớn nhất mà các hội thánh thường mắc phải là xem nhóm tế bào như một chương trình giảng dạy thay vì một môi trường xây dựng mối quan hệ. Dù việc học Kinh Thánh và thảo luận là quan trọng, nhưng chúng nên phục vụ mục tiêu lớn hơn là xây dựng cộng đồng chân thật. Trong thực tế, điều này có nghĩa là tạo không gian cho trò chuyện, cầu nguyện và chia sẻ cuộc sống. Một nhóm tốt là nhóm cân bằng giữa nội dung có cấu trúc và việc xây dựng mối quan hệ một cách tự nhiên.

Trên khắp các nền văn hóa và bối cảnh, chính sự tập trung vào mối quan hệ này làm cho nhóm nhỏ trở nên hiệu quả. Khi các thành viên cảm thấy được thấu hiểu và quan tâm thật sự, họ sẽ có xu hướng gắn bó lâu dài và mời người khác tham gia. Nội dung có thể thay đổi—có nhóm theo giáo trình bài giảng, có nhóm học theo chủ đề hoặc thảo luận mở—nhưng chính mối quan hệ là yếu tố giúp nhóm phát triển.

Vượt Qua Những Rào Cản Thường Gặp

Mỗi bối cảnh đều có những thách thức riêng đối với nhóm nhỏ. Ở thành phố đông đúc, thời gian là điều hiếm hoi. Ở vùng quê, khoảng cách địa lý là một trở ngại. Ở một số nền văn hóa, việc mở cửa nhà riêng có thể gây khó chịu. Tuy nhiên, không có rào cản nào là không thể vượt qua. Những giải pháp sáng tạo giúp nhóm thích nghi. Các nền tảng kỹ thuật số cho phép nhóm họp trực tuyến khi việc gặp mặt trực tiếp không khả thi. Việc luân phiên tổ chức tại nhà các thành viên giúp giảm gánh nặng cho một gia đình. Những buổi nhóm ngắn gọn, tập trung có thể phù hợp hơn với người có lịch trình bận rộn.

Điều quan trọng là lắng nghe nhu cầu của các thành viên và định hình nhóm theo đó. Khi những rào cản được thừa nhận thay vì bị bỏ qua, các giải pháp thường sẽ xuất hiện, giúp nhóm phát triển bất chấp những khó khăn.

Giữ Vững Sứ Mệnh Là Trọng Tâm

Nhóm nhỏ không chỉ là nơi thông công; nhóm nhỏ là môi trường môn đồ hóa và thực thi sứ mệnh. Những nhóm chỉ tập trung vào bên trong dễ trở nên trì trệ, trong khi những nhóm có cầu nguyện cho người khác, phục vụ và tiếp cận cộng đồng thì luôn sống động. Dù ở bối cảnh nào, nhóm sẽ phát triển khi các thành viên được khích lệ sống đức tin vượt ra ngoài buổi nhóm. Sự tập trung hướng ra bên ngoài giúp nhóm tránh trở thành một nhóm khép kín và đảm bảo rằng nhóm là chất xúc tác cho sự phát triển của chức vụ rộng lớn hơn.

Làm Nhóm Nhỏ Hoạt Động Mọi Nơi

Khả năng thích ứng là một trong những điểm mạnh nhất của nhóm nhỏ. Bằng cách bắt đầu với sự hiểu biết về bối cảnh, trang bị người lãnh đạo, ưu tiên mối quan hệ, vượt qua rào cản và giữ vững sứ mệnh, các Hội Thánh có thể đảm bảo rằng nhóm nhỏ sẽ phát triển trong bất kỳ môi trường nào. Dù là trong căn hộ giữa thành phố nhộn nhịp, làng quê yên bình, không gian trực tuyến hay ngôi nhà vùng ngoại ô, những nguyên tắc nền tảng của nhóm tế bào vẫn không thay đổi: cộng đồng chân thật, môn đồ hóa có chủ đích và sứ mệnh chung.

Về bản chất, nhóm nhỏ không phải là một chương trình để triển khai mà là một lối sống dành cho những tín hữu khao khát được trưởng thành cùng nhau. Khi các hội thánh nắm bắt được tầm nhìn này, họ sẽ nhận ra rằng nhóm nhỏ thực sự có thể hoạt động ở bất kỳ nơi đâu.

Nguồn: Churchleaders.com

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc

Link bài viết gốc: How to Make Small Groups Work Anywhere

admin

TÁC ĐỘNG ĐẾN THẾ HỆ TRẺ: 8 DẤU HIỆU CỦA MỘT MỤC VỤ THANH THIẾU NIÊN PHÁT TRIỂN MẠNH MẼ

Tháng mười một 12, 2025/0 Comments/in THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH, Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh /by admin

Mục vụ Giới Trẻ của bạn có đang thật sự chạm đến và biến đổi đời sống của các thanh thiếu niên hay không? Liệu những nỗ lực của bạn có đang tạo ra sự thay đổi rõ ràng, thực chất nào không? Và nếu có, làm thế nào để bạn có thể duy trì và phát huy điều này?

Với tư cách là người lãnh đạo ban thanh niên, bạn chuẩn bị bài học, lên kế hoạch tổ chức sự kiện, dẫn dắt trò chơi và cầu nguyện cho các em. Tuy nhiên, đôi lúc bạn có thể tự hỏi liệu có sự biến đổi thật sự nào đang diễn ra hay không. Câu trả lời là “Có”, Đức Chúa Trời luôn hành động—ngay cả khi chúng ta không thấy kết quả ngay lập tức. Những dấu hiệu dưới đây chính là lời nhắc nhở rằng mục vụ của bạn liệu có đang kết quả hay không.

8 Dấu Hiệu Cho Thấy Bạn Đang Tác Động Đến Đời Sống Giới Trẻ

Dưới đây là 8 dấu hiệu cho thấy mục vụ của bạn đang chạm đến thế hệ trẻ. Cùng với những gợi ý giúp bạn duy trì đà tăng trưởng này trong công tác của mình.

1. Các em thanh thiếu niên gắn bó với Lời Chúa.

Dấu hiệu: Các em không chỉ ngồi nghe một cách thụ động trong giờ học Kinh Thánh. Các em đặt câu hỏi và áp dụng Lời Chúa vào đời sống. Hơn nữa, các em còn chủ động đề cập đến các chủ đề thuộc linh bên ngoài các buổi nhóm. Thậm chí các em còn bắt đầu tự đọc Kinh Thánh tại nhà.

Cách duy trì và phát huy: Khuyến khích việc đọc Kinh Thánh đều đặn bằng cách cung cấp cho các em những công cụ hỗ trợ như lịch đọc Kinh Thánh, phương pháp ghi chép nhật ký, hoặc các ứng dụng đọc Kinh Thánh. Tuyên dương những em chia sẻ sự hiểu biết của mình từ Lời Chúa, và đặt Kinh Thánh làm nền tảng trung tâm cho mỗi buổi nhóm—chứ không phải chỉ là một phần thêm thắt vội vã.

2. Cầu nguyện trở thành một phản xạ tự nhiên.

Dấu hiệu: Thay vì ngượng ngùng và cảm thấy lúng túng khi được mời cầu nguyện, các em chủ động và sẵn lòng cất lời. Các em bắt đầu cầu thay cho nhau, chứ không chỉ cho những nhu cầu của riêng mình.

Cách duy trì và phát huy: Dạy các phương thức cầu nguyện khác nhau. Tạo cơ hội cho các em cầu nguyện lớn tiếng theo cặp hoặc trong các nhóm nhỏ. Hãy làm gương cho các em bằng đời sống cầu nguyện chân thành, xuất phát từ tấm lòng thay vì cố gắng trau chuốt làm cho lời cầu nguyện trở nên hoàn hảo.

3. Các em mời bạn bè và bạn học cùng tham gia.

Dấu hiệu: Không phải vì những chương trình hoành tráng mà nhóm thanh thiếu niên của bạn phát triển. Mà chính là do các em mời bạn bè tham gia. Khi các em cảm nhận được sự tươi mới và quyền năng về công việc mà Đức Chúa Trời đang làm, các em muốn chia sẻ điều đó với những người xung quanh.

Cách duy trì và phát huy: Tạo ra một không khí chào mừng và thân thiện để những người mới cảm thấy được đón nhận. Huấn luyện các em tín hữu nòng cốt trở thành những “người tiếp đón”, có ý thức chủ động tìm kiếm và ngồi cùng những người mới đến lần đầu. Lên kế hoạch tổ chức các sự kiện giúp các em dễ dàng mời bạn bè cùng tham gia.

4. Phục vụ trở thành lối sống.

Dấu hiệu: Các em tích cực phục vụ người khác, từ việc tham gia những dự án của Hội Thánh, hay các hoạt động cộng đồng cho đến những hành động tử tế ngẫu nhiên. Việc phục vụ trở thành hành động tự nhiên xuất phát từ đức tin, chứ không còn là nghĩa vụ bó buộc.

Cách duy trì và phát huy: Kết hợp các cơ hội phục vụ lớn và nhỏ. Ví dụ, một tuần, có thể các em viết những thiệp khích lệ. Tháng tiếp theo thì tham gia tình nguyện tại các điểm phân phát thực phẩm. Sau mỗi trải nghiệm, cùng nhau thảo luận, chia sẻ cảm nhận để giúp các em kết nối trải nghiệm của mình với lời kêu gọi của Chúa Giê-xu trong việc yêu thương người lân cận.

5. Sự thờ phượng xuất phát từ tấm long.

Dấu hiệu: Giờ thờ phượng không chỉ đơn thuần là hát theo lời bài hát. Dù không phải ai cũng hát hay như ca sĩ, các em vẫn dốc lòng ca ngợi và cất cao tiếng hát. Thờ phượng không còn gói gọn trong Hội Thánh mà lan tỏa vào đời sống hằng ngày.

Cách duy trì và phát huy: Luân phiên các phong cách thờ phượng. Kết hợp với tháp canh cầu nguyện, những lời chứng về đức tin, và các yếu tố sáng tạo khác.

6. Sự tăng trưởng thể hiện qua cả số lượng và hành động.

Dấu hiệu: Bạn nhận thấy sự tăng trưởng trong phẩm chất của các em—lòng nhân từ, sự kiên nhẫn, và khả năng tự chủ. Các em biết xin lỗi khi làm tổn thương ai đó, sẵn lòng tha thứ, và có thể nói về đức tin một cách tự nhiên, dạn dĩ ở trường học hay trong gia đình.

Cách duy trì và phát huy: Khen ngợi sự tăng trưởng thuộc linh cũng như sự tăng trưởng về số lượng. Khi các em thể hiện phẩm chất giống như Đấng Christ, hãy khẳng định và khích lệ các em. Chia sẻ những câu chuyện về sự biến đổi, và nhấn mạnh rằng Đức Chúa Trời đo lường sự thành công khác với thế gian.

7. Các em xem Hội Thánh là cộng đồng của mình.

Dấu hiệu: Các em cũng tham gia vào các hoạt động chung của Hội Thánh. Các em phục vụ trong mục vụ thiếu nhi, tham gia ban hát thờ phượng, và phục vụ bên cạnh những tín hữu trưởng thành khác.

Duy trì và phát huy: Kết nối giữa nhóm thanh niên và toàn thể Hội Thánh. Khuyến khích mối quan hệ cố vấn giữa các thế hệ để các em không chỉ xây dựng mối quan hệ với bạn bè đồng trang lứa mà còn với những người trưởng thành trong đức tin.

8. Người lãnh đạo thanh niên và những người hầu việc Chúa thấy bông trái trong chính đời sống mình.

Dấu hiệu: Một mục vụ giới trẻ có sức ảnh hưởng cũng biến đổi cả những người lãnh đạo. Những thành viên hầu việc Chúa cảm thấy được tăng trưởng trong sự gần gũi hơn với Chúa và được làm mới lại mục đích sống. Việc phục vụ khiến họ được tiếp thêm năng lượng thay vì làm họ kiệt sức.

Duy trì và phát huy: Quan tâm đến đội ngũ lãnh đạo bằng cách khích lệ họ nghỉ ngơi, cầu nguyện, và dưỡng linh. Tổ chức các buổi gặp gỡ định kỳ giữa những người hầu việc Chúa để ghi nhận những thành quả và chia sẻ những gánh nặng. Nhắc nhở đội ngũ của bạn rằng ảnh hưởng của họ vượt xa những gì họ nhận thấy.

Mục vụ thanh thiếu niên không phải lúc nào cũng bùng nổ với kết quả rực rỡ, hay ngoạn mục. Nó giống như việc gieo trồng, tưới nước, và chăm bón những hạt giống một cách kiên trì theo thời gian. Khi bạn nhận thấy 8 dấu hiệu này, hãy vui mừng và tôn vinh Đức Chúa Trời vì Ngài đang dùng bạn để ảnh hưởng đến thế hệ trẻ!

Và khi bạn không chắc chắn hay chưa thấy kết quả rõ ràng, hãy cứ tiếp tục dạy dỗ, cầu nguyện và yêu thương các em. Hãy ghi nhớ lời của Sứ đồ Phao-lô trong 1 Cô-rinh-tô 15:58: “Vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng, chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu.”

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm của bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc.

Link bài viết gốc: https://churchleaders.com/youth/2135755-impact-young-lives.html

admin

GIẢI QUYẾT MÂU THUẪN TRONG NHÓM NHỎ: TỪ BẤT ĐỒNG ĐẾN MỐI QUAN HỆ SÂU SẮC HƠN

Tháng mười một 10, 2025/0 Comments/in THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH, Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh /by admin

Mỗi nhóm nhỏ đều bắt đầu với hy vọng xây dựng tình bạn, đức tin và cộng đồng. Tuy nhiên, ngay cả trong những nhóm tận tâm nhất, mâu thuẫn cũng sẽ xuất hiện. Sự khác biệt về tính cách, quan điểm đa dạng hoặc những hiểu lầm có thể tạo ra căng thẳng. Tin tốt là mâu thuẫn trong nhóm nhỏ không nhất thiết phải chia rẽ—mà có thể chính là công cụ Đức Chúa Trời dùng để củng cố mối quan hệ và phát triển đức tin.

Vì Sao Có Mâu Thuẫn Trong Nhóm Nhỏ?

Bất cứ khi nào con người thường xuyên tụ họp và chia sẻ một cách cởi mở, sự khác biệt chắc chắn sẽ xuất hiện. Một thành viên có thể chiếm ưu thế trong cuộc trò chuyện, người khác lại dè dặt hơn, và một số có thể bất đồng trong cách hiểu Kinh Thánh hoặc định hướng của nhóm. Những khoảnh khắc này có thể gây khó chịu, nhưng cũng là cơ hội để thể hiện ân điển và trưởng thành.

Gia-cơ nhắc nhở chúng ta: “Mọi người đều phải mau nghe, chậm nói, chậm giận” (Gia-cơ 1:19). Mâu thuẫn không nhất thiết là dấu hiệu của sự thất bại; đó là một phần bình thường trong cộng đồng con người, có thể giúp rèn luyện cả cá nhân lẫn tập thể.

Cách Người Lãnh Đạo Giải Quyết Mâu Thuẫn Trong Nhóm Nhỏ

Tạo Môi Trường An Toàn:

Nền tảng của việc giải quyết mâu thuẫn là sự an toàn. Các thành viên trong nhóm cần biết rằng họ có thể chia sẻ một cách trung thực mà không sợ bị chế giễu hay bác bỏ. Một cách đơn giản để xây dựng môi trường này là thiết lập các nguyên tắc nhóm ngay từ đầu, chẳng hạn như tôn trọng ý kiến khác biệt và giữ bí mật thông tin.

Khi các thành viên cảm thấy an toàn, họ sẽ có xu hướng bày tỏ mối quan tâm một cách lành mạnh, thay vì để sự bực bội tích tụ trong im lặng.

Lắng Nghe Trước Khi Phản Ứng:

Mâu thuẫn thường leo thang vì không ai cảm thấy được lắng nghe. Cả người lãnh đạo và thành viên đều có thể làm dịu căng thẳng bằng cách thực hành lắng nghe tích cực. Lặp lại những gì bạn nghe được, đặt câu hỏi làm rõ và tránh vội vàng kết luận.

Ví dụ, nếu hai thành viên bất đồng về tốc độ học Kinh Thánh, người lãnh đạo có thể nói: “Tôi nghe rằng bạn muốn đi sâu vào từng đoạn, và tôi cũng nghe rằng bạn đánh giá cao việc tiến nhanh hơn. Hãy cùng thảo luận cách cân bằng cả hai nhu cầu.”

Giải Quyết Vấn Đề Sớm:

Những bực bội nhỏ, nếu không được nói ra, có thể phát triển thành vấn đề lớn hơn. Người lãnh đạo khôn ngoan sẽ giải quyết vấn đề ngay khi nhận thấy. Điều này không có nghĩa là chỉ trích gay gắt, mà là mời gọi cuộc trò chuyện chân thành. Một câu hỏi nhẹ nhàng như: “Bạn cảm thấy các buổi thảo luận của chúng ta như thế nào?” có thể mở ra cơ hội để các thành viên chia sẻ điều đang khiến họ khó chịu.

Mô Hình Kinh Thánh Về Việc Giải Quyết Mâu Thuẫn:

Kinh Thánh đưa ra những ví dụ về mâu thuẫn trong hội thánh đầu tiên. Phao-lô và Ba-na-ba đã có một cuộc tranh luận gay gắt về việc có nên đưa Giăng Mác đi truyền giáo hay không, dẫn đến việc họ chia tay nhau (Công vụ 15:36–39). Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã sử dụng cả hai nhóm để phát triển vương quốc Ngài. Mâu thuẫn không chấm dứt chức vụ của họ; nó chỉ thay đổi hướng đi.

Chính Chúa Giê-su đã dạy trong Ma-thi-ơ 18:15–17 cách xử lý xung đột — trước tiên là nói chuyện trực tiếp với người liên quan, sau đó mới nhờ đến người khác nếu cần. Cách tiếp cận từng bước này giúp ngăn ngừa sự đàm tiếu và khuyến khích sự hòa giải.

Biến Mâu Thuẫn Thành Cơ Hội Trưởng Thành

Xây Dựng Sự Hiểu Biết Sâu Sắc:

Khi được xử lý với sự khiêm nhường, mâu thuẫn có thể dẫn đến sự đồng cảm và hiểu biết lớn hơn. Việc lắng nghe câu chuyện hoặc quan điểm của ai đó thường thay đổi cách chúng ta nhìn nhận họ. Một nhóm vượt qua bất đồng sẽ học cách trân trọng sự đa dạng thay vì sợ hãi nó.

Củng Cố Mối Quan Hệ:

Cùng nhau vượt qua những cuộc trò chuyện khó khăn thường làm cho mối liên kết thêm bền chặt. Những thành viên từng trải qua sự tha thứ và hòa giải sẽ khám phá ra mức độ tin tưởng sâu sắc hơn. Mâu thuẫn, khi được giải quyết, có thể khiến nhóm trở nên mạnh mẽ hơn trước.

Thể Hiện Tình Yêu Theo Gương Đấng Christ:

Có lẽ điều quan trọng nhất là việc giải quyết mâu thuẫn trong nhóm nhỏ thể hiện tình yêu của Đấng Christ với thế giới. Chúa Giê-su phán: “Nếu các con yêu thương nhau, thì bởi đó, mọi người sẽ nhận biết các con là môn đồ Ta” (Giăng 13:35). Cách chúng ta xử lý bất đồng có thể làm suy yếu hoặc thể hiện quyền năng biến đổi của ân điển Đức Chúa Trời.

Mẹo Thực Tiễn Dành Cho Người Lãnh Đạo

• Cầu nguyện thường xuyên xin sự khôn ngoan. Đức Chúa Trời hứa sẽ ban sự hướng dẫn khi chúng ta cầu xin.

• Đặt ra kỳ vọng rõ ràng. Phác thảo các nguyên tắc nhóm về sự tôn trọng, bảo mật và tham gia.

• Khuyến khích giao tiếp lành mạnh. Dạy các thành viên sử dụng câu nói “Tôi cảm thấy…” thay vì lời buộc tội.

• Tìm kiếm sự hỗ trợ bên ngoài nếu cần. Nếu mâu thuẫn trở nên phức tạp, hãy nhờ đến mục sư hoặc trưởng lão để được hướng dẫn.

• Ăn mừng những tiến bộ. Khi nhóm vượt qua bất đồng, hãy ghi nhận sự trưởng thành và cảm tạ Đức Chúa Trời vì công việc Ngài đã làm.

Mâu thuẫn trong nhóm nhỏ là điều không thể tránh khỏi, nhưng không nhất thiết phải gây tổn hại. Khi người lãnh đạo và các thành viên xử lý bất đồng với sự khiêm nhường, lắng nghe và ân điển, mâu thuẫn trở thành công cụ để môn đồ hóa sâu sắc hơn. Mối quan hệ được củng cố, sự tin tưởng được tăng cường, và tình yêu của Đấng Christ được bày tỏ.

Tuần này, nếu bạn nhận thấy sự căng thẳng trong nhóm của mình, đừng né tránh. Hãy thực hiện một bước nhỏ hướng đến cuộc trò chuyện chân thành và cầu nguyện. Xin Đức Chúa Trời biến khoảnh khắc đó không phải là một trở ngại, mà là cơ hội để nhóm của bạn chuyển từ bất đồng sang mối quan hệ sâu sắc hơn.

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba – rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc. 

Link bài viết gốc: Dealing with Conflict in Small Groups: From Disagreement to Deeper Relationships

admin

Bạn Là Cha Mẹ Của Con Trẻ, Không Phải Mục Sư Hay Người Truyền Đạo Của Chúng

Tháng mười một 4, 2025/0 Comments/in Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh, THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH /by admin

Một trong những hoàn cảnh khó khăn nhất mà một gia đình có thể trải qua là khi có người yêu mến Chúa, còn người khác lại chối bỏ Ngài. Đôi khi đó là cha mẹ Cơ Đốc có con cố tình từ bỏ đức tin mà họ đã dạy dỗ và nêu gương. Có khi là người vợ hoặc chồng Cơ Đốc phải chứng kiến bạn đời của mình khước từ Đấng Christ. Thỉnh thoảng, lại là những người con Cơ Đốc nhìn thấy cha hoặc mẹ mình quay lưng với đức tin mà họ từng tuyên xưng. Dù trong hoàn cảnh nào, gia đình cũng có thể bị chia rẽ — người thì thuộc về Đấng Christ, người thì chống lại Ngài. Những bậc cha mẹ yêu mến Chúa tự nhiên sẽ tha thiết mong con cái mình cũng yêu Ngài.

Lòng ao ước và lời cầu nguyện của họ dâng lên Đức Chúa Trời cho con cái mình, ấy là để chúng được cứu rỗi (Rô-ma 10:1) — và điều đó hoàn toàn chính đáng. Vì vậy, họ chia sẻ Phúc Âm với con cái và thành tâm cầu nguyện cho chúng.

Nhưng khi những nỗ lực ấy chưa mang lại kết quả ngay, họ phải làm sao? Lúc ấy, cám dỗ thường là thúc ép, cằn nhằn, bộc lộ nỗi thất vọng sâu sắc, và biến mọi cuộc trò chuyện thành một lời khẩn cầu. Thế nhưng, những ai làm vậy có thể sớm nhận ra rằng chính sự bày tỏ thiếu khôn ngoan ấy lại đẩy con cái mình ra xa hơn, dù xuất phát từ một ước muốn cao đẹp.

Tác giả Christopher Ash đã nói về điều này và đưa ra một lời khuyên sâu sắc:

“Tôi nghĩ rằng, sẽ rất hữu ích nếu các bậc cha mẹ nhớ rằng, ơn gọi của họ là làm cha mẹ. Nghe có vẻ hiển nhiên, nhưng hãy để tôi giải thích rõ hơn. Một người mẹ hay một người cha không phải là mục sư của con trai hay con gái mình, cũng không phải là người truyền giáo. Người mẹ cần làm tròn vai trò của một người mẹ và giữ gìn mối quan hệ mẫu tử ấy khi các con lớn lên. Người cha cũng vậy, phải làm tròn vai trò của một người cha.”

Một người con trai, dù theo Chúa hay chối bỏ Ngài, vẫn cần mẹ mình làm mẹ. Một người con gái, dù vâng phục hay nổi loạn, vẫn cần cha mình làm cha. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, vì quá lo lắng cho đời sống tâm linh của con, cha mẹ lại vô tình gạt sang một bên vai trò tự nhiên của mình để hành xử như một mục sư hay một người truyền giáo — để nỗi quan tâm thuộc linh lấn át trách nhiệm và tình yêu trong gia đình.

Ash tiếp tục:

“Có vẻ như một số khó khăn trong các gia đình Cơ Đốc trở nên nghiêm trọng hơn khi cha mẹ—có lẽ đặc biệt là người cha—vô tình mặc định hành xử như một người truyền giáo hoặc mục sư đối với đứa con trai hay con gái lầm lạc, khó dạy của mình. Nếu đó là khuynh hướng của bạn, hãy cẩn trọng: Chúa kêu gọi bạn làm cha của con mình. Hãy hiện diện trong đời con với tư cách là một người cha. Và mối quan hệ ấy sẽ kéo dài cho đến ngày bạn qua đời. Vì vậy, việc gìn giữ và nuôi dưỡng mối quan hệ này là điều vô cùng quan trọng.”

(Cần nói thêm rằng, điều đúng cho mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái cũng có thể đúng cho mối quan hệ giữa vợ và chồng—dù có lẽ đó là câu chuyện dành cho một bài viết khác.)

Tất nhiên, cha mẹ nào cũng khao khát con mình được cứu rỗi. Tuy nhiên, chưa từng có ai được dẫn vào đức tin Cơ Đốc chỉ vì bị cằn nhằn hay ép buộc. Đức Chúa Trời chưa bao giờ xem việc cằn nhằn là một phương tiện của ân điển, hay xem sự nài nỉ, dỗ dành là một chiến lược truyền giáo. J.R. Miller đã nói rất chí lý: “Cằn nhằn và quở trách chưa bao giờ khiến ai trở nên tin kính; việc liên tục chỉ ra khuyết điểm của người khác cũng chẳng bao giờ giúp họ thoát khỏi những khuyết điểm ấy.” Và điều đó cũng chẳng bao giờ dẫn ai đến với đức tin.

Thay vì vậy, Đức Chúa Trời kêu gọi những người tin kính hãy trung tín trong vai trò mà Ngài đã giao phó—rằng cha mẹ hãy yêu thương con cái mình bằng chính tình yêu của Cha Thiên Thượng. Một chiến lược tốt hơn nhiều so với việc cằn nhằn không dứt chính là sống một đời sống tin kính, sống đúng như cách mà Đức Chúa Trời đã kêu gọi.

Điều này không có nghĩa là cha mẹ nên im lặng, che giấu đức tin của mình, hay xem nhẹ tầm quan trọng của đức tin trong đời sống. Hoàn toàn không phải vậy!

Ash nói: “Có thể có một sự tương đồng với người vợ Cơ Đốc có người chồng chưa tin Chúa, được Phi-e-rơ nhắc đến trong 1 Phi-e-rơ 3:1–2. Phi-e-rơ khích lệ người nữ ấy hy vọng rằng người chồng có thể được ‘cảm hóa mà không cần lời nói,’ khi anh thấy được đời sống tin kính của vợ mình. Tôi hiểu điều này không có nghĩa là người chồng ấy chưa bao giờ nghe Phúc Âm, mà đúng hơn là anh ta không phải nghe nó lặp đi lặp lại theo cách gây khó chịu từ vợ mình. Người vợ ấy nhận biết rằng cô là vợ của anh, chứ không phải là người giảng đạo của anh!”

Đây không phải là chuyện che giấu hay chối bỏ đức tin, mà là chuyện của sự vâng phục, khôn ngoan và tin cậy—vâng phục để chu toàn vai trò mà Đức Chúa Trời đã kêu gọi mỗi người chúng ta đảm nhận; khôn ngoan để nhận biết khi nào là lúc thích hợp để đưa ra lời mời gọi hay nói ra lẽ thật; và tin cậy rằng chính Đức Chúa Trời sẽ hành động qua những phương cách mà Ngài đã định sẵn.

Trên thế giới này có thể có nhiều người có thể trở thành mục sư cho con gái bạn, nhưng con bé chỉ có một người cha mà thôi. Cũng có thể có nhiều người có thể đảm nhận vai trò của một người truyền giáo cho con trai bạn, nhưng cậu bé chỉ có một người mẹ duy nhất. Điều này phải là nguồn an ủi lớn lao và cũng là động lực vững chắc cho bạn, vì nó khiến cho ơn gọi của bạn càng thêm rõ ràng và chắc chắn. Hãy trung tín trong vai trò mà Đức Chúa Trời đã giao phó, và hãy làm điều đó với lòng tin quyết rằng đường lối của Ngài luôn là tốt nhất.

Tác giả: Tim Challies

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc. 

Link bài viết gốc: https://www.challies.com/articles/be-a-mom-or-dad-not-a-pastor-or-evangelist/

admin

4 LÝ DO TẤT CẢ CÁC MỤC SƯ ĐỀU NÊN DẪN DẮT MỘT NHÓM NHỎ

Tháng mười một 1, 2025/0 Comments/in THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH, Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh /by admin

Tôi đã phục vụ trong chức vụ toàn thời gian hơn 35 năm. Trong suốt thời gian đó, tôi từng đảm nhiệm nhiều vai trò khác nhau như Giáo sĩ, Mục sư quản nhiệm, Mục sư phụ tá và Mục sư truyền giáo. Dù ở vai trò nào, tôi gần như luôn dẫn dắt một nhóm nhỏ—thậm chí đôi khi là nhiều nhóm cùng lúc. Tôi tin rằng tất cả các mục sư đều nên dẫn dắt một nhóm nhỏ. Dưới đây là lý do tại sao:

1. Nhóm nhỏ là trung tâm của sức khỏe

Hội Thánh Những người từ tổ chức Natural Church Development [Phát Triển Hội Thánh Tự Nhiên] đã thực hiện nghiên cứu sâu rộng nhất từ trước đến nay về sức khỏe Hội Thánh, với dữ liệu từ hơn 50.000 Hội Thánh. Kết quả cho thấy những “nhóm nhỏ toàn diện” ảnh hưởng đến sự tăng trưởng về số lượng và chất lượng của Hội Thánh nhiều hơn bất kỳ yếu tố nào khác (Natural Church Development, tr. 33). Điều này đúng với mọi quy mô Hội Thánh, nhưng phân tích còn cho thấy rằng hội thánh lớn thì các nhóm nhỏ càng trở nên thiết yếu cho sức khỏe và sự phát triển.

2. Sự tham gia của mục sư vào nhóm nhỏ giúp nhân rộng nền tảng lãnh đạo của Hội Thánh

Như John Maxwell đã truyền đạt mạnh mẽ trong cuốn sách bán chạy 21 Nguyên Tắc Bất Biến Trong Lãnh Đạo, “lãnh đạo thì thu hút lãnh đạo,” và cấp độ lãnh đạo càng cao thì càng thu hút những người lãnh đạo cấp cao khác. Khi mục sư dẫn dắt nhóm nhỏ, điều đó kéo những người lãnh đạo tiềm năng vào đời sống mối quan hệ trong Hội Thánh, khơi dậy sự nhân rộng lãnh đạo mà Hội Thánh rất cần.

3. Chúa Giê-su đã dẫn dắt một nhóm nhỏ

Nghe có vẻ sáo rỗng, nhưng điều này hoàn toàn đúng. Nếu bạn là Mục sư, bạn nên làm điều mà Chúa Giê-su đã làm—dẫn dắt một nhóm nhỏ. Nhóm nhỏ của Ngài là trung tâm trong chức vụ của Ngài, giúp Ngài đào tạo môn đồ để họ tiếp tục đào tạo môn đồ, đặt nền móng cho phong trào đang phát triển mà Ngài thiết lập. Khi tôi làm luận văn thạc sĩ về phương pháp phát triển lãnh đạo của Chúa Giê-su, tôi tò mò muốn biết Ngài dành bao nhiêu thời gian cho việc huấn luyện lãnh đạo. Không thể dùng đồng hồ bấm giờ theo dõi Chúa, tôi đã tra cứu các phân đoạn trong sách Mác ghi lại chức vụ của Ngài và đếm xem bao nhiêu lần Ngài ở cùng nhóm nhỏ—tức là mười hai môn đồ. Kết quả là 49%! Rõ ràng, việc đầu tư vào người khác qua nêu gương, giảng dạy, cầu nguyện và tương tác là trọng tâm trong chức vụ của Ngài. Và điều đó cũng nên là trọng tâm trong chức vụ của chúng ta.

4. Để có đời sống thuộc linh khỏe mạnh, bạn cần ở trong một nhóm nhỏ

Tân Ước đầy rẫy những mạng lệnh “lẫn nhau” như: “hãy yêu thương nhau”, “hãy tận tâm với nhau”, “hãy khích lệ nhau”, “hãy mang gánh nặng cho nhau”, “hãy xưng tội cùng nhau và cầu nguyện cho nhau”. Những điều này không thể thực hiện được chỉ trong buổi nhóm sáng Chúa Nhật; chúng xảy ra trong bối cảnh của các nhóm nhỏ đầy yêu thương. Mỗi tín hữu cần một cộng đồng như vậy. Và nếu bạn muốn phát triển trong vai trò lãnh đạo, bạn cũng cần cộng đồng đó. Đó là lý do tôi tin rằng mọi mục sư nên dẫn dắt một nhóm nhỏ.

Tác giả: Jim Egli

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc.

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc. 

Link bài viết gốc: 4 Reasons Why Every Pastor Should Lead a Small Group

admin

LIỆU CÓ THỂ VỪA LÃNH ĐẠO VỪA ĐƯỢC YÊU MẾN?

Tháng 10 28, 2025/0 Comments/in THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH, Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh /by admin

Có lẽ bạn cũng muốn được mọi người yêu mến. Ai mà không muốn cơ chứ? Thường thì, khi ai đó nói rằng họ không quan tâm người khác có thích mình hay không, ấy là bởi vì họ đã từng rất quan tâm, nhưng rồi lại bị tổn thương, và kết quả là họ trở nên có chút chai sạn, khép kín và thậm chí là hoài nghi. Nếu chúng ta thật lòng với nhau, hầu hết chúng ta đều muốn được yêu mến hơn là bị ghét bỏ. Sự trỗi dậy của mạng xã hội càng khiến cho sự giằng co này hiện hữu rõ rệt hơn mỗi ngày. Có ai từng đăng một tấm ảnh hay một dòng trạng thái mà lại không mong nó được thích hay chia sẻ không? Tồn tại một thế giằng co giữa năng lực lãnh đạo và sự được yêu mến. Mạng xã hội đang biến những nhà lãnh đạo vốn đã thiếu tự tin, dễ bị tổn thương trở thành những “con nghiện” của những cái bấm “thích”.

Điều này đặt ra một thách thức cho tất cả chúng ta, những người đang làm lãnh đạo.

Chúng ta có nên lãnh đạo không? Hay chúng ta nên cố sao để được yêu mến?

Liệu có thể vừa lãnh đạo, vừa được yêu mến không?

Và điều gì sẽ xảy ra nếu bạn chọn một trong hai?

Đây là một sự giằng co làm thui chột rất nhiều tiềm năng lãnh đạo. Nhưng nó hoàn toàn có thể được quản lý. Và đây là cách thực hiện.

3 Sự Thật Phũ Phàng Nhưng Đầy Sức Mạnh Về Việc Được Yêu Mến và Năng Lực Lãnh Đạo

Sự giằng co giữa việc được yêu mến và việc lãnh đạo đã có từ rất lâu trước khi mạng xã hội ra đời. Mọi nhà lãnh đạo ở mọi thế hệ đều đã phải vật lộn với nó ở một mức độ nào đó.

Dù bạn có thể không bao giờ giải quyết triệt để được sự giằng co này, việc hiểu và luôn lưu tâm về nó sẽ giúp bạn điều hướng tốt hơn.

Dưới đây là 3 sự thật phũ phàng nhưng đầy sức mạnh về thế giằng co này.

1. Nếu bạn chỉ tập trung vào việc được yêu mến, bạn sẽ không thể lãnh đạo

Lãnh đạo đòi hỏi bạn phải đưa người ta đến những đích đến mà họ sẽ không tự đi nếu không có sự lãnh đạo của bạn.

Hãy dừng lại một chút và đọc lại câu vừa rồi.

Bạn có thấy thách thức ở đây không?

Lãnh đạo vốn dĩ là khó bởi nó yêu cầu người lãnh đạo phải đưa người ta đến nơi mà họ không tự nhiên muốn đến.

Vì vậy, với tư cách là một nhà lãnh đạo, bạn có một sự lựa chọn.

Bạn có thể tập trung vào việc lãnh đạo người ta, hoặc tập trung vào việc làm sao để được yêu quý.

Khi bạn tập trung vào việc làm sao để được yêu quý, bạn sẽ theo bản năng cố gắng làm hài lòng những người bạn đang dẫn dắt. Và khi đó, bạn sẽ bị bối rối.

Việc làm hài lòng con người vốn dĩ gây bối rối vì người ta mỗi người một ý. Người này muốn thế này. Người kia lại muốn thế khác.

Và chẳng mấy chốc, bạn sẽ phải oằn mình để làm tất cả mọi người vui vẻ, điều này dĩ nhiên có nghĩa là cuối cùng, bạn sẽ chẳng làm ai vui vẻ cả, kể cả chính bạn. Thực tế, đó là công thức dẫn đến sự khốn khổ cho tất cả mọi người.

Đó cũng là công thức cho sự trì trệ.

Nếu bạn chỉ tập trung vào việc được yêu mến, bạn sẽ không thể lãnh đạo. Bạn sẽ không bao giờ có đủ can đảm để làm những việc cần phải làm.

2. Bạn sẽ phải chịu đựng những giai đoạn bị hiểu lầm

Những nhà lãnh đạo hiệu quả luôn chuẩn bị sẵn sàng cho việc bị hiểu lầm.

Sẽ có những giai đoạn trong sự nghiệp lãnh đạo mà bạn sẽ bị hiểu lầm.

Động cơ, chiến lược và năng lực của bạn sẽ bị chất vấn.

Điều đó đã xảy ra với Môi-se. Đã xảy ra với Chúa Giê-xu. Đã xảy ra với Phao-lô. Và nếu bạn là người lãnh đạo, bạn cũng sẽ phải đối mặt với điều đó.

Có hai thái cực thường xảy ra khi các nhà lãnh đạo bị hiểu lầm.

Một số nhà lãnh đạo nghĩ rằng mọi người khác đều sai và chỉ có họ là hoàn toàn đúng.

Một số nhà lãnh đạo khác lại tin rằng những người chỉ trích họ hẳn phải đúng và bắt đầu nghi ngờ bản thân… đến mức không dám tiến hành thay đổi nữa hoặc bỏ cuộc hoàn toàn.

Chúng ta đều đã thấy những nhà lãnh đạo luôn tin rằng mình đúng và mọi người khác đều sai. Chẳng vui vẻ gì.

Vậy làm thế nào để bạn đảm bảo rằng mình không phải là người đó, mà cũng không trở thành người dễ dàng khuất phục hay tê liệt trước sự chống đối?

Đơn giản thôi. Hãy kiểm chứng động cơ của bạn. Hãy tự hỏi mình:

Sự thay đổi này có thực sự giúp ích cho mọi người không? Hay tôi đang làm điều đó vì một lý do ích kỷ hoặc đáng ngờ?

Nếu sự thay đổi đó không chính đáng, không hữu ích, hoặc sẽ không giúp ích cho mọi người về lâu dài, hãy từ bỏ nó.

Nếu nó chính đáng và sẽ giúp ích cho mọi người về lâu dài, hãy kiên trì với nó.

Lãnh đạo cũng có một chút giống như làm cha mẹ. Bạn làm những điều con cái không thích vì điều đó tốt cho chúng.

Và trong lãnh đạo, bạn dẫn dắt mọi người đi qua những giai đoạn họ không muốn trải qua, bởi vì cuối cùng, điều đó tốt cho họ.

Và nếu điều đó tốt cho họ, hầu hết họ sẽ cảm ơn bạn vào sau này. Công việc của bạn là đưa họ đến điểm mà họ được hưởng lợi từ sự thay đổi.

Đó là lý do tại sao bạn cần học cách chấp nhận bị hiểu lầm khi sự hiểu lầm đó nảy sinh từ một sự thay đổi hợp lý, để cuối cùng sẽ đưa sứ mệnh và tập thể đến một nơi tốt đẹp hơn.

3. Bạn có thể vừa lãnh đạo, vừa được yêu mến

Vậy, bạn có thể nghĩ rằng, về cơ bản tôi đang nói rằng phải trở thành một kẻ khó ưa hoặc một người lạnh lùng, chai sạn để lãnh đạo?

Hoàn toàn không.

Chỉ vì bạn đang dẫn dắt người ta đến một nơi họ không tự nhiên muốn đến không có nghĩa là bạn phải từ bỏ ân điển, sự khiêm nhường, lòng tốt, sự vị tha hay lòng trắc ẩn.

Thực tế, bạn càng trân trọng những đặc tính như lòng trắc ẩn, lòng tốt, sự vị tha, ân điển và sự khiêm nhường, bạn sẽ càng dẫn dắt đến sự thay đổi hiệu quả hơn.

Điểm mấu chốt là có thể sẽ không có sự đền đáp ngay lập tức.

Tất cả chúng ta đều có xu hướng khao khát một cơ chế “cho và nhận”.

Tôi trao cho bạn sự tha thứ, bạn chấp nhận.

Tôi trao cho bạn lòng trắc ẩn, bạn nói cảm ơn.

Tôi thể hiện lòng tốt, bạn đáp lại.

Sẽ có cả những giai đoạn trong sự nghiệp lãnh đạo mà bạn sẽ trao đi tất cả những điều trên và hơn thế nữa, nhưng mọi người sẽ không đáp lại.

Bạn phải học cách chấp nhận điều đó. Ngay cả khi bạn không thực sự ổn với nó.

Khi mọi người không đáp lại tương tự, bạn vẫn phải khoan dung, vẫn phải khiêm tốn, vẫn phải tử tế, vẫn phải vị tha, ngay cả khi điều đó làm bạn tổn thương. Và đúng là sẽ rất đau.

Nhưng cuối cùng, phẩm cách của bạn sẽ chiến thắng.

Thông thường, nếu sự thay đổi là tốt và bạn đã dẫn dắt một cách đúng đắn, mọi người cuối cùng sẽ thấy đó là một bước đi đúng đắn. Và họ sẽ biết ơn vì điều đó, và thường là biết ơn cả bạn nữa.

Đôi khi—ngay cả khi sự thay đổi là tốt—sẽ có một vài người không bao giờ cảm ơn bạn và vẫn không thích bạn. Điều đó cũng không sao cả, bởi vì bạn đã chọn đi con đường chính trực. Bạn có thể nhìn vào gương với một sự hài lòng nhất định, biết rằng bạn đã làm tất cả những gì có thể và đã làm điều đó với tất cả sự liêm chính. Bạn đã chiến đấu một cuộc chiến cao đẹp.

Và đôi khi, chỉ vậy thôi là đủ.

Vậy nên, hãy làm những điều khiến một người trở nên đáng mến mà không cần phải lo lắng liệu mọi người có yêu mến bạn hay không.

Bạn sẽ lãnh đạo tốt hơn.

Và mọi người sẽ được dẫn dắt một cách đúng đắn.

Tác giả: Carey Nieuwhof

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc.

Link bài viết gốc: https://churchleaders.com/pastors/477034-likeabililty.html/3

admin

CHÚA GIÊ-SU CÓ BỊ CÁM DỖ BỞI NHỮNG HAM MUỐN XẤU XA KHÔNG?

Tháng 10 24, 2025/0 Comments/in Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh, THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH /by admin

Chúa Giê-su đã bị cám dỗ trong mọi cách giống như chúng ta, nhưng Ngài không phạm tội — không một lần nào. Cả sự cứu rỗi của chúng ta phụ thuộc vào sự hoàn hảo của Ngài. Nhưng điều đó có nghĩa là Chúa Giê-su đã bị cám dỗ bởi những ham muốn xấu xa bên trong chính Ngài, giống như chúng ta sao? Đây là một câu hỏi sắc sảo, dù có phần khó chịu. Và đây là câu hỏi:

“Chào Mục sư John. Tên tôi là Sophie, tôi sống ở Sydney, Úc. Tôi đang vật lộn với một câu hỏi về sự cám dỗ và tội lỗi. Trong Gia-cơ 1:14, có nói rằng con người bị cám dỗ bởi chính những ham muốn xấu xa của mình, dẫn đến tội lỗi. Điều này dường như tạo ra sự phân biệt rõ ràng giữa sự cám dỗ, ham muốn xấu xa và tội lỗi thực sự. Tuy nhiên, tôi đang gặp khó khăn trong việc hòa giải điều này với Hê-bơ-rơ 4:15, nơi nói rằng Chúa Giê-su đã bị cám dỗ trong mọi cách như chúng ta, nhưng không phạm tội. Nếu Gia-cơ 1:14 liên kết sự cám dỗ với ham muốn xấu xa, thì tôi phải hiểu điều này như thế nào trong ánh sáng của Hê-bơ-rơ 4:15? Có vẻ không đúng khi nói rằng Chúa Giê-su có những ham muốn xấu xa, nhưng hai đoạn này dường như mâu thuẫn với nhau. Làm sao tôi có thể kết nối hai câu này và hiểu được cách Chúa Giê-su bị cám dỗ giống như chúng ta, nhưng vẫn không phạm tội?”

Năm sự thật

Dưới đây là những sự thật cơ bản từ Kinh Thánh cần được kết nối một cách mạch lạc:

1. Từ Hy Lạp được dịch là “thử thách” và từ được dịch là “cám dỗ” thực chất là cùng một từ: peirasmos là danh từ; peirazō là động từ. Đây là một quan sát rất quan trọng.

2. Đức Chúa Trời thử thách chúng ta. Ngài đã thử thách Áp-ra-ham (Hê-bơ-rơ 11:17), Ngài thử thách chúng ta, và Ngài mời gọi chúng ta thử Ngài bằng cách tin cậy Ngài: “và từ nay các ngươi khá lấy điều nầy mà thử ta, Đức Giê-hô-va vạn quân phán, xem ta có mở các cửa sổ trên trời cho các ngươi, đổ phước xuống cho các ngươi đến nỗi không chỗ chứa chăng!” (Ma-la-chi 3:10).

3. Đức Chúa Trời không thể bị cám dỗ, theo Gia-cơ 1:13, và Ngài cũng không cám dỗ ai: “Chớ có ai đương bị cám-dỗ mà nói rằng: Ấy là Đức Chúa Trời cám-dỗ tôi; vì Đức Chúa Trời chẳng bị sự ác nào cám-dỗ được, và chính Ngài cũng không cám-dỗ ai.”

4. Đấng Christ đã bị cám dỗ, theo Ma-thi-ơ 4:1: “Bấy giờ, Đức Thánh-Linh đưa Đức Chúa Jêsus đến nơi đồng-vắng, đặng chịu ma-quỉ cám-dỗ.” Và Hê-bơ-rơ 4:15: “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội.”

5. Gia-cơ định nghĩa sự cám dỗ như sau trong Gia-cơ 1:14: “Nhưng mỗi người bị cám-dỗ khi mắc tư-dục xui-giục mình.” Tức là, đó là ham muốn hợp pháp — như cảm giác đói sau khi nhịn ăn 40 ngày. Ham muốn hợp pháp không phải là cám dỗ, nhưng nó trở thành cám dỗ khi nó trở thành sự lôi kéo kiểm soát và dẫn người ta vào hành động phạm tội.

Định nghĩa hẹp

Để kết nối tất cả điều này một cách mạch lạc, điều quan trọng là phải nhận ra rằng định nghĩa về sự cám dỗ trong Gia-cơ 1:14 là hẹp và có thể là đặc trưng của Gia-cơ. Nó không giống cách hầu hết mọi người nghĩ về sự cám dỗ. Đa số nghĩ rằng cám dỗ là lời mời gọi bên ngoài đến điều ác mà bạn có thể chống lại và vẫn vô tội. Theo nghĩa đó, Chúa Giê-su đã bị cám dỗ — đúng vậy — trong đồng vắng. Có lời mời gọi bên ngoài đến tội lỗi, và Ngài đã không phạm tội.

Nhưng Gia-cơ định nghĩa sự cám dỗ hẹp hơn nhiều: “Bạn chưa bị cám dỗ cho đến khi lời mời gọi bên ngoài đó trở thành sự lôi kéo nội tâm và dẫn ý chí vào hành động phạm tội.”

Lý do Gia-cơ định nghĩa như vậy là vì ông muốn phân biệt giữa thử thách (do Đức Chúa Trời gửi đến) và cám dỗ (không do Ngài gửi đến). Gia-cơ nói trong 1:13: “Chớ có ai đương bị cám-dỗ mà nói rằng: Ấy là Đức Chúa Trời cám-dỗ tôi;” Hay có thể dịch là: “Đừng ai nói khi bị thử thách [điều mà họ đang trải qua] rằng: ‘Tôi bị Đức Chúa Trời cám dỗ’ [điều mà họ không bị].”

“Chúa Giê-su thực sự bị cám dỗ bên ngoài, nhưng Ngài không bao giờ bị cám dỗ bên trong bởi chính ham muốn của mình dẫn đến tội lỗi.”

Gia-cơ không bao giờ nói rằng Đức Chúa Trời không thử thách chúng ta — dù đó là cùng một từ Hy Lạp. Trong Gia-cơ 1:2–3, ông nói: “Thưa anh chị em, khi gặp những thử thách [peirasmos] khác nhau, anh chị em hãy xem tất cả là điều vui mừng, vì biết rằng đức tin anh chị em có bị thử nghiệm mới sinh ra kiên nhẫn.” Vậy nên ông muốn phân biệt rõ giữa thử thách (từ Đức Chúa Trời) và cám dỗ (không từ Đức Chúa Trời). Nhưng ông không có hai từ khác nhau để dùng — chỉ một từ Hy Lạp cho cả hai.

Vì vậy, ông làm rõ rằng có trải nghiệm tốt của peirasmos (thử thách) và trải nghiệm xấu của peirasmos (cám dỗ). Trong Gia-cơ 1:12, ông nói: “Phước cho người bị cám-dỗ; [peirasmos].” Và trong Gia-cơ 1:14, ông dùng cùng từ đó: “Nhưng mỗi người bị cám-dỗ khi mắc tư-dục xui-giục mình.”

Vậy nên, thử thách là tốt, còn cám dỗ là xấu — theo cách Gia-cơ định nghĩa. Nhưng đó là cùng một từ, như thể nói bằng tiếng Anh: “Bị cám dỗ là tốt và bị cám dỗ là xấu.” Ông phải cẩn thận, và chúng ta cũng cần đọc ông một cách cẩn trọng.

Đấng Cứu Thế Đã Được Thử Luyện

Dưới đây là trọng tâm để trả lời câu hỏi của Sophie. Khi Ma-thi-ơ 4:1 và Hê-bơ-rơ 4:15 nói rằng Chúa Giê-su đã bị cám dỗ, họ đang sử dụng từ Hy Lạp mang nghĩa rộng (peirasmos, peirazō) — tức là bị thử thách bởi những sự lôi kéo bên ngoài, nhưng không bị thúc đẩy nội tâm đến chỗ phạm tội. Đó là cách Ma-thi-ơ và Hê-bơ-rơ hiểu về sự thử thách hay cám dỗ. Nhưng khi Gia-cơ nói rằng Đức Chúa Trời (và ngụ ý là Chúa Giê-su) không thể bị cám dỗ, ông không mâu thuẫn với điều đó, vì ông đang định nghĩa “cám dỗ” theo nghĩa hẹp — là bị lôi kéo bởi ham muốn tội lỗi đến hành động phạm tội.

Lý do ông định nghĩa như vậy là để làm rõ rằng, dù cùng một từ được dùng, Đức Chúa Trời có thử thách chúng ta — nhưng Ngài không lôi kéo chúng ta vào tội lỗi bởi ham muốn của chính mình. Trái tim tội lỗi của chúng ta không cần sự giúp đỡ từ Đức Chúa Trời để bị cám dỗ hay bị kéo vào tội lỗi. Ngược lại, chúng ta cần sự giúp đỡ từ Ngài để vượt qua những xung động tội lỗi vốn có. Thật vậy, chúng ta cần một phép lạ của sự tái sinh — điều mà Gia-cơ nói đến trong Gia-cơ 1:18: “Ngài đã dùng lời chân lý sinh chúng ta theo ý định của Ngài,” — tức là khiến chúng ta được tái sinh — “để chúng ta trở thành một loại trái đầu mùa trong các tạo vật của Ngài.” — tức là tạo vật mới của Ngài.

Nói cách khác, nếu chúng ta muốn thoát khỏi sự trói buộc của cám dỗ tội lỗi — theo cách Gia-cơ định nghĩa — thì chúng ta phải trở thành tạo vật mới (hoặc được tái sinh) bởi Đức Chúa Trời. Và Gia-cơ nói rằng điều này xảy ra “bởi lời chân lý.” Vậy nên, dù đó là phép lạ từ Đức Chúa Trời, chúng ta vẫn có thể theo đuổi nó bằng cách lắng nghe chân lý của Phúc Âm.

Và chúng ta có một Phúc Âm như thế, bởi vì Chúa Giê-su thực sự đã bị thử thách hoặc cám dỗ từ bên ngoài, bị ma quỷ lôi kéo, nhưng Ngài không bao giờ bị cám dỗ từ bên trong — không bị kéo bởi ham muốn của chính mình đến chỗ phạm tội. Ngài là một của lễ hoàn hảo, không tì vết. Và vì điều đó, chúng ta có thể mãi mãi biết ơn, bởi vì cho đến khi Chúa Giê-su trở lại hoặc cho đến khi chúng ta qua đời, chúng ta không chỉ bị lôi kéo từ bên ngoài bởi tội lỗi, mà còn bị ảnh hưởng từ bên trong bởi những ham muốn tội lỗi — điều mà Phao-lô đã kêu lên trong Rô-ma 7:24–25: “Ai sẽ giải cứu tôi khỏi thân thể hay chết nầy?” Và ông đã trả lời, cũng như chúng ta trả lời: “Cảm tạ Đức Chúa Trời, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta!”

Tác giả: John Piper

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc. 

Link gốc bài viết: Was Jesus Tempted by Evil Desires? | Desiring God

admin

KHẢI HUYỀN CHỦ YẾU KHÔNG PHẢI LÀ ĐỂ CHO BIẾT BAO GIỜ THÌ TẬN THẾ

Tháng 10 21, 2025/0 Comments/in Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh, THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH /by admin

Eschatology (Thuyết Mạt Thế hay Cánh Chung Học) không nhằm tiên đoán ngày tận thế, mà dạy chúng ta sống đúng đắn trong ánh sáng của những điều sau rốt. Sách Khải Huyền không tiết lộ chính xác khi nào thế giới kết thúc, nhưng mặc khải điều gì sẽ xảy ra vào thời kỳ cuối cùng và mời gọi chúng ta chọn đứng về phía nào. Như nhiều học giả đã chỉ ra, những khải thị trong Sách Khải Huyền chủ yếu kêu gọi con người đáp ứng trước những đòi hỏi và lời hứa của Đức Chúa Trời, chứ không nhằm thỏa mãn trí tò mò của chúng ta về những tiểu tiết của thời kỳ cuối cùng. Vern Poythress diễn đạt điều này như sau: “Sách Khải Huyền đổi mới chúng ta, không phải bằng những hướng dẫn cụ thể về các sự kiện tương lai, mà bằng cách cho chúng ta thấy Đức Chúa Trời, Đấng sẽ thực hiện mọi sự kiện theo thời điểm và cách thức của Ngài.”

Điều thú vị là, “cứ bốn người Mỹ thì có một người tin rằng thế giới sẽ kết thúc trong đời này của họ.” Tuy nhiên, nước Mỹ không nên là lăng kính để chúng ta diễn giải và suy tư về Thuyết Mạt Thế. Như Craig S. Keener đã nói: “Nếu báo chí ngày nay là chìa khóa cần thiết để giải nghĩa sách này, thì không một thế hệ nào trước chúng ta có thể hiểu và vâng theo sách ấy. Họ đã không thể đọc sách Khải Huyền như Lời Kinh Thánh có ích cho sự dạy dỗ và sửa trị—một cách tiếp cận trái ngược với quan điểm đề cao thẩm quyền của Kinh Thánh (xem 2 Ti-mô-thê 3:16-17).”

Đã có rất nhiều lời tiên tri cụ thể về tận thế bị thất bại. Trên thực tế, “tỷ lệ sai lầm của các dự đoán về ngày tận thế hiện đang ở mức 100%.” Đáng buồn thay, đôi khi những gì ta tưởng có trong Kinh Thánh “thực ra chỉ phản chiếu thiên kiến và quan niệm sai lầm của chính chúng ta.” Hal Lindsey đã dự đoán ngày tận thế xảy ra vào năm 2000. Nhiều người tin rằng sự cố Y2K sẽ là đánh dấu chấm hết. Harold Camping nói rằng Sự cất lên sẽ xảy ra vào ngày 6 tháng 9 năm 1994. “Đài phát thanh của ông đã huy động hàng triệu đô la để truyền bá thông điệp về ngày tận thế trên các bảng quảng cáo, tờ rơi và sóng radio”. Một tờ báo “ước tính rằng trên toàn thế giới, Family Radio đã chi hơn 100 triệu đô la để quảng bá cho ngày này.” Đối với những người đã “đặt trọn niềm tin vào lời tiên đoán đó, sự thất bại của lời tiên tri Ngày tận thế của Camping đã khiến họ lạc lối, gần như mất hết niềm tin vào Đức Chúa Trời.” Họ “thất vọng và bơ vơ,” thậm chí là “sụp đổ về tài chính.” Thật đáng buồn – và hoàn toàn không cần thiết.

Khi nghiên cứu thuyết Mạt Thế, chúng ta nên giữ một tầm nhìn bao quát, hướng về toàn bộ nhân loại và dòng chảy lịch sử. Hãy nhớ rằng, những cơn hoạn nạn khốc liệt đã từng xảy ra trong nhiều thời kỳ khác nhau, với mức độ nghiêm trọng và phạm vi rộng lớn. Chúng ta đặc biệt nhớ đến cuộc xâm lược của người Hồi Giáo vào thế kỷ thứ 7 và thứ 8, tràn qua Cận Đông, lan lên châu Âu – từ Ý, Áo, băng qua toàn bộ Bắc Phi, qua Tây Ban Nha cho đến Pháp. The Black Plague (Cái Chết Đen) tàn phá châu Á và châu Âu vào thế kỷ 14. Chiến tranh Ba Mươi Năm đã tàn phá phần lớn Trung Âu vào thế kỷ mười bảy. Hai cuộc chiến thế giới trong thế kỷ 20 cũng đã để lại vết thương sâu đậm. Trong mỗi thời kỳ ấy, những biến cố này đều có vẻ đủ lớn để khiến người ta tưởng rằng Cơn Đại Nạn đã đến.

Ngoài ra, về “kẻ chống Đấng Christ,” (Antichrist), nhiều nhân vật trong lịch sử đã từng bị gán cho vai trò này: Attila người Hung vào thế kỷ thứ 5; giáo hoàng vào thời kỳ Cải cách Tin Lành; Napoleon vào thế kỷ 19; Mussolini, Hitler và Stalin vào thế kỷ 20″.

Là những Cơ Đốc Nhân trung tín, chúng ta nên “chuyên tâm cho được đẹp lòng Ðức Chúa Trời như người làm công không chỗ trách được, lấy lòng ngay thẳng giảng dạy lời của lẽ thật” (2 Ti-mô-thê 2:15). Chúng ta cần nhận biết các dấu hiệu của thời đại, trung tín và sẵn sàng cho sự tái lâm của Chúa Giê-su. Tuy nhiên, vì thời điểm chính xác khi nào Đấng Christ trở lại không ai biết trước, Hội Thánh phải sống trong tinh thần tỉnh thức và khẩn trương – luôn ý thức rằng sự kết thúc của lịch sử có thể đã rất gần. Đồng thời, Hội Thánh phải tiếp tục lập kế hoạch và làm việc cho tương lai trên đất này, một tương lai có thể còn kéo dài”.

Tác giả: Paul O’Brien

Chuyển ngữ: Đội ngũBa-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc.

Link bài viết gốc: https://newcreationinx.com/2025/10/15/revelation-is-not-mainly-about-when-the-world-will-end/

admin

10 CÁCH Ý NGHĨA ĐỂ BÀY TỎ LÒNG BIẾT ƠN MỤC SƯ

Tháng 10 17, 2025/0 Comments/in THẦN HỌC VÀ ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH, Thần Học Và Đời Sống Hội Thánh /by admin

Mỗi hội thánh đều phát triển nhờ những hy sinh thầm lặng của người chăn bầy. Mục sư gánh vác trách nhiệm rao giảng lẽ thật, an ủi những tấm lòng tan vỡ và dẫn dắt hội chúng qua những mùa vui buồn. Việc bày tỏ lòng biết ơn mục sư không chỉ là hành động theo mùa—mà còn là cách khích lệ theo Kinh Thánh dành cho những người đã hiến dâng cuộc đời mình phục vụ Đấng Christ. Như Hê-bơ-rơ 13:7 nhắc nhở: “Hãy nhớ những người dắt dẫn mình, đã truyền đạo Đức Chúa Trời cho mình; hãy nghĩ xem sự cuối cùng đời họ là thể nào, và học đòi đức tin họ.”

Vì Sao Việc Biết Ơn Mục Sư Lại Quan Trọng

Mục sư thường âm thầm phục vụ phía sau hậu trường. Bài giảng chỉ là phần nổi của chức vụ; còn vô số giờ cầu nguyện, tư vấn, học hỏi và lãnh đạo không ai thấy được. Dành thời gian để tôn vinh chức vụ của họ là cách nhắc nhở rằng những nỗ lực ấy được ghi nhận và trân trọng sâu sắc.

Nhiều tín hữu có thể nghĩ rằng Mục sư thường xuyên nhận được lời cảm ơn, nhưng thực tế, nhiều người trong họ phải đối mặt với sự cô đơn hoặc nản lòng. Việc bày tỏ lòng biết ơn là cách thể hiện tình yêu thương và nâng đỡ tâm hồn họ theo cách có thể tiếp thêm sức mạnh trong nhiều năm về sau.

10 Cách Thiết Thực Để Bày Tỏ Lòng Biết Ơn

1. Viết Những Lời Động Viên Cá Nhân: Những lá thư viết tay có thể để lại ảnh hưởng lâu dài. Hãy chia sẻ cách một bài giảng đã thay đổi cuộc sống bạn, hoặc nhắc lại thời điểm lời cầu nguyện của họ đã nâng đỡ bạn. Hãy viết bằng cả tấm lòng và cụ thể—những lời ấy có thể trở thành kho báu mà họ tìm về trong những ngày khó khăn.

2. Tổ Chức Ngày Tri Ân Mục Sư Của Toàn Hội Thánh: Dành một ngày Chủ Nhật để tôn vinh chức vụ của mục sư. Mời các tín hữu chia sẻ lời chứng, chuẩn bị bữa ăn đặc biệt hoặc tạo một trình chiếu những kỷ niệm. Lòng biết ơn tập thể sẽ để lại dấu ấn sâu sắc.

3. Tặng Một Kỳ Nghỉ Cho Gia Đình Mục Sư: Cuộc sống mục vụ có thể rất mệt mỏi. Hãy cùng nhau đóng góp để tặng mục sư và gia đình một chuyến nghỉ dưỡng cuối tuần hoặc kỳ nghỉ. Món quà nghỉ ngơi sẽ làm mới cả thân thể lẫn tâm linh.

4. Hỗ Trợ Việc Học Tập Tiếp Tục: Nhiều mục sư khao khát được học thêm nhưng thiếu điều kiện. Hãy cân nhắc tài trợ cho một hội nghị, kỳ tĩnh tâm hoặc khóa học. Đầu tư vào sự phát triển của họ chính là củng cố cả hội thánh.

5. Giúp Đỡ Thiết Thực Tại Nhà: Những hành động đơn giản—cắt cỏ, trông trẻ, hoặc mang bữa ăn đến—giúp giảm gánh nặng. Những việc tử tế nhỏ này thể hiện sự quan tâm vượt ra ngoài bức tường nhà thờ.

6. Kỷ Niệm Những Cột Mốc Quan Trọng: Hãy ghi nhớ ngày sinh nhật, lễ phong chức, hoặc số năm phục vụ của mục sư. Việc tri ân mục sư thể hiện rằng bạn trân trọng hành trình của họ.

7. Khích Lệ Bằng Lời Chúa và Sự Cầu Nguyện: Chia sẻ những câu Kinh Thánh khẳng định sự kêu gọi của họ, và cam kết cầu nguyện thường xuyên cho mục sư. Mời gọi hội thánh lập các nhóm cầu nguyện để nâng đỡ những nhu cầu mục vụ.

8. Tặng Những Món Quà Ý Nghĩa: Sách, sổ tay, hoặc thẻ quà tặng tại quán cà phê yêu thích có thể là phước lành cho Mục sư. Những món quà cá nhân hóa—như khung ảnh Kinh Thánh hoặc hình ảnh kỷ niệm—mang ý nghĩa đặc biệt hơn.

9. Tôn Trọng Thời Gian và Ranh Giới Cá Nhân: Một trong những món quà lớn nhất là không gian để nghỉ ngơi. Tránh gọi điện vào ngày nghỉ trừ khi thật sự cần thiết. Khuyến khích nhịp sống theo ngày Sa-bát là cách thể hiện tình yêu thương đối với sức khỏe của họ.

10. Bày Tỏ Lời Tôn Vinh Một Cách Công Khai: Khuyến khích hội thánh bày tỏ lòng biết ơn mục sư trong các thông báo, nhóm nhỏ, hoặc những cuộc trò chuyện thường ngày. Như Charles Spurgeon từng nói: “Một lời tốt đẹp dễ nói chẳng kém gì một lời xấu, nhưng giá trị thì hơn rất nhiều.”

Xây Dựng Văn Hóa Tôn Vinh

Một sự kiện đơn lẻ là điều tuyệt vời, nhưng một văn hóa tri ân liên tục còn mạnh mẽ hơn. Khi lòng biết ơn trở thành điều bình thường, mục sư sẽ cảm thấy được nâng đỡ quanh năm, không chỉ trong những tháng được chỉ định. Những hội thánh thực hành văn hóa này thường có sự hiệp nhất và niềm vui lớn hơn.

Sự khích lệ cũng là tấm gương cho thế hệ trẻ. Trẻ em và thanh thiếu niên học bằng cách quan sát người lớn. Nếu chúng thấy một hội thánh trân trọng người chăn bầy, chúng cũng sẽ lớn lên với lòng tôn kính dành cho người lãnh đạo thuộc linh.

Việc tri ân mục sư không chỉ là sự tôn vinh—mà là cách củng cố thân thể Đấng Christ. Hãy chọn một ý tưởng từ danh sách này và thực hiện trong tháng này. Hãy cùng gia đình hội thánh áp dụng thêm một ý tưởng khác trong mùa tới.

Như Sứ đồ Phao-lô đã viết trong I Tê-sa-lô-ni-ca 5:12–13: “Hỡi an hem, xin an hem kính trọng kẻ có công khó trong vòng an hem, là kẻ tuân theo Chúa mà chỉ dẫn và dạy bảo an hem. Hãy lấy long rất yêu thương đối với họ vì cớ công việc họ làm. Hãy ở cho hòa thận với nhau.”

Mục sư của bạn đã dâng hiến rất nhiều. Giờ là lúc chúng ta tôn vinh chức vụ của họ bằng lòng biết ơn chân thành.

Theo churchleaders.com

Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc

Quan điểm bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của đội ngũ Ba-rúc.

 

Link bài viết gốc: https://churchleaders.com/pastors/587096-10-meaningful-ways-to-show-pastor-appreciation-and-honor-their-ministry.html

Page 1 of 18123›»

Đọc nhiều

  • Mười Lời Cầu Nguyện Cho Năm Mới 2022
  • CHÂN DUNG NGƯỜI NỮ THEO KINH THÁNH
  • “Vết Xe Đổ” Của Các Mục Sư Sa Ngã
  • ĐÔI NÉT VỀ CUỘC ĐỜI VÀ THÀNH TỰU CỦA BLAISE PASCAL
  • 14 Sự Thật Đáng Kinh Ngạc Về Các Mục Sư

Mới nhất

  • 3 LẦM TƯỞNG VỀ NUÔI DẠY CON TRẺ MÀ TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU DỄ MẮC PHẢITháng mười một 19, 2025 - 8:36 sáng
  • LÀM THẾ NÀO ĐỂ NHÓM NHỎ HOẠT ĐỘNG HIỆU QUẢ MỌI NƠITháng mười một 15, 2025 - 2:45 chiều
  • TÁC ĐỘNG ĐẾN THẾ HỆ TRẺ: 8 DẤU HIỆU CỦA MỘT MỤC VỤ THANH THIẾU NIÊN PHÁT TRIỂN MẠNH MẼTháng mười một 12, 2025 - 1:40 chiều
  • GIẢI QUYẾT MÂU THUẪN TRONG NHÓM NHỎ: TỪ BẤT ĐỒNG ĐẾN MỐI QUAN HỆ SÂU SẮC HƠNTháng mười một 10, 2025 - 2:34 chiều
  • Bạn Là Cha Mẹ Của Con Trẻ, Không Phải Mục Sư Hay Người Truyền Đạo Của ChúngTháng mười một 4, 2025 - 10:00 sáng
Tháng mười một 2025
H B T N S B C
 12
3456789
10111213141516
17181920212223
24252627282930
« Th10    
© Copyright - Giảng Luận Kinh Thánh - Enfold Theme by Kriesi
  • Facebook
  • Youtube
Scroll to top