Trên Thiên Đàng, Chúng Ta Sẽ Biết Mọi Thứ Hay Sẽ Học Hỏi Thêm?

Người ta thường nói rằng “Giờ thì chúng ta không hiểu, nhưng lên thiên đàng, chúng ta sẽ biết mọi điều”.
Câu này có đúng không? Tất nhiên là không rồi.
Chỉ có Đức Chúa Trời là toàn tri. Khi chết, chúng ta sẽ thấy điều này, điều kia rõ hơn nhiều, và sẽ biết nhiều hơn bây giờ, nhưng chúng ta sẽ không bao giờ biết mọi thứ. (Nếu biết hết thì chúng ta là Chúa mất rồi!)
Sứ đồ Phao-lô viết rằng: “Hiện nay chúng ta chỉ thấy qua gương một cách mập mờ; đến lúc ấy, chúng ta sẽ thấy mặt đối mặt. Hiện nay tôi biết có giới hạn; đến lúc ấy, tôi sẽ biết như Chúa đã biết tôi vậy.” (1 Cô-rinh-tô 13:12).
“Biết như Chúa đã biết tôi” không có nghĩa là chúng ta sẽ trở nên toàn tri, nhưng là chúng ta sẽ biết mà không sai lệch, hiểu lầm. Chúng ta sẽ “nghiệm ra”. Chúng ta sẽ thấy Đức Chúa Trời mặt đối mặt, từ đó thực sự biết Ngài. Nhưng Ngài vẫn sẽ vô hạn và chúng ta vẫn sẽ hữu hạn. Chúng ta sẽ biết một cách chính xác chứ không toàn diện.
Trên thiên đàng, chúng ta sẽ không tì vết, nhưng không biết mọi thứ không phải là một tì vết. Đó chỉ là một phần của sự hữu hạn mà thôi. Các thiên sứ không biết mọi thứ, và họ ước ao được biết thêm nữa (1 Phi-e-rơ 1:12). Họ không tì vết, nhưng họ hữu hạn. Chúng ta cũng nên ước ao được biết nhiều hơn như các thiên sứ vậy. Và chúng ta sẽ dành cả cõi đời đời để có thêm những tri thức mà mình tìm kiếm.
Một cuộc khảo sát chỉ ra rằng chưa đến một phần năm số người tin rằng chúng ta sẽ gia tăng hiểu biết khi lên Thiên đàng. Tôi nghe một mục sư nói trên sóng phát thanh rằng “Trên Thiên đàng sẽ không cần học hỏi nữa”. Một tác giả nói là trên Thiên đàng, “Những hoạt động như nghiên cứu, lĩnh hội và thăm dò sẽ không còn cần đến nữa. Hiểu biết của chúng ta sẽ được trọn vẹn.”
Nhưng đó không phải là điều Kinh thánh nói.
Phao-lô, trong Ê-phê-sô 2:6-7 viết rằng “và trong Đấng Christ Giê-su, Đức Chúa Trời đã khiến chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi với Ngài ở các nơi trên trời, để tỏ bày cho các đời sắp đến biết sự phong phú vô hạn của ân điển Ngài”. Từ tỏ bày có nghĩa là “mặc khải” hay “tiết lộ”. Cụm “cho các đời sắp đến” chỉ rõ rằng đây sẽ là một quá trình mặc khải tăng tiến, liên tục, trong đó chúng ta sẽ biết ngày càng nhiều về ân điển của Thiên Chúa.
Tôi thường biết thêm những điều mới mẻ về các con gái, cháu trai và những người bạn thân nhất của mình, dù tôi đã biết họ trong nhiều năm. Nếu luôn có thể biết điều gì đó mới về những con người hữu hạn thì tôi sẽ học được thêm biết bao điều về Chúa Giê-su trong tương lai về sau! Không ai trong chúng ta có thể đi hết được những bề sâu của Ngài.
Chúa Giê-su nói với các môn đồ mình rằng “hãy…học theo Ta” (Ma-thi-ơ 11:29). Trên Đất Mới, chúng ta sẽ có vinh hạnh được ngồi dưới chân Chúa Giê-su giống như Ma-ri, đi cùng Ngài trên miền đồng quê giống như các môn đồ, và luôn học hỏi được từ Ngài. Trên thiên đàng, chúng ta sẽ liên tục học được những điều mới mẻ về Đức Chúa Trời và ngày càng sâu sắc hơn trong hiểu biết của mình.
Thi thoảng, chúng ta nghe được những câu chuyện có chút mùi vị của những gì mình sẽ học biết trong cõi đời đời. Một sáng nọ, khi tôi đang giảng tại một hội thánh, một người phụ nữ trẻ lên gặp tôi và nói: “Ông có nhớ một cậu thanh niên sắp vào đại học mà ngồi cạnh ông trên máy bay không? Ông có tặng cuốn Hạn chót (Deadline) của mình cho cậu ấy.”
Tôi tặng rất nhiều sách mình viết trên máy bay, nhưng sau một vài chi tiết nhắc nhớ, tôi đã nhớ ra cậu ấy. Cậu là một người không tin Chúa. Chúng tôi đã nói về Chúa Giê-su, tôi tặng cậu cuốn sách đó và cầu nguyện cho cậu trên đường xuống máy bay.
Tôi rất bất ngờ khi người phụ nữ trẻ đó nói rằng: “Cậu ấy kể là cậu không hề liên lạc với ông nên ông không biết chuyện gì đã xảy ra. Cậu ấy đến trường đại học, vào ký túc xá, ngồi xuống và đọc cuốn sách của ông. Khi đọc xong, cậu ấy xưng nhận tội lỗi và dâng cuộc đời mình cho Chúa Giê-su. Và nói thật với ông, cậu ấy là Cơ Đốc nhân năng nổ nhất mà tôi từng gặp.”
Tất cả những gì tôi làm là trò chuyện với một cậu sinh viên trên máy bay, tặng cậu cuốn sách và cầu nguyện cho cậu. Nhưng nếu người phụ nữ trẻ kia không kể cho tôi chuyện xảy ra sau đó thì chắc tôi sẽ không hề hay biết. Điều này khiến tôi nghĩ đến bao câu chuyện tuyệt vời đang chờ đợi chúng ta trên Thiên đàng, và biết bao điều chúng ta chưa nghe được cho đến khi đã ở đó được một thời gian dài. Chúng ta sẽ không bao giờ biết mọi thứ, và kể cả những điều có thể biết, chúng ta cũng sẽ không biết hết cùng một lúc. Chúng ta sẽ mãi mãi là những học viên. Không có mấy điều làm tôi thích thú hơn thế.
Jonathan Edwards khẳng định rằng chúng ta sẽ không ngừng trở nên hạnh phúc hơn trên Thiên đàng trong “một sự khám phá không ngừng nghỉ, ngày càng gia tăng về vinh quang của Đức Chúa Trời với niềm vui ngày càng lớn lao hơn trong Ngài.” Ông nói rằng sẽ không bao giờ có đoạn “không còn vinh quang để những người được cứu chuộc khám phá và tận hưởng”.
Khi lên Thiên đàng, có lẽ chúng ta sẽ bắt đầu từ kiến thức mà mình có được đến khi lìa đời. Chúa có thể gia tăng kiến thức của chúng ta và sẽ chỉnh lại vô số nhận thức sai lầm. Tôi tưởng tượng rằng Ngài sẽ tiết lộ nhiều điều mới cho chúng ta và sau đó đưa chúng ta vào một tiến trình học hỏi liên tục giống như A-đam và Ê-va trong Vườn Ê-đen vậy. Có lẽ các thiên sứ hoặc những người thân yêu đã lên Thiên đàng sẽ được giao nhiệm vụ dạy kèm cho chúng ta.
Hãy nghĩ đến cảnh được trao đổi về khoa học với Isaac Newton, Michael Faraday, và Thomas Edison, hoặc trao đổi về toán học với Blaise Pascal. Hãy tưởng tượng ra những cuộc nói chuyện dài với Malcolm Muggeridge hoặc Francis Schaeffer. Hãy nghĩ đến việc thảo luận về các tác phẩm của C. S. Lewis, J. R. R. Tolkien, G. K. Chesterton, hay Dorothy Sayers với chính tác giả của chúng. Bạn muốn nói gì về sức mạnh của tiểu thuyết trong bàn tròn với John Milton, Daniel Defoe, Victor Hugo, Fyodor Dostoyevsky, Leo Tolstoy, và Flannery O’Connor?
Hãy tưởng tượng đến cảnh thảo luận các bài giảng của George Whitefield, Jonathan Edwards, Charles Finney, hay Charles Spurgeon với chính người giảng. Hoặc nói về đức tin với George Mueller hay Bill Bright và tận tai nghe những câu chuyện của họ. Bạn có thể nhìn lại cả thời Nội chiến Hoa Kỳ với Abraham Lincoln và Harriet Beecher Stowe. Hay lịch sử của các chuyến truyền giáo với William Carey, Amy Carmichael, Lottie Moon, hay Hudson và Maria Taylor.
Hãy cân nhắc xem việc mở mang trí tuệ sẽ thú vị đến thế nào. Cha Boudreau viết trong cuốn Hạnh phúc của Thiên đàng (The Happiness of Heaven) rằng “Cuộc sống Thiên đàng sẽ là một trong những thú vui về trí tuệ . . . Tại đó, trí tuệ của con người nhận được sự soi tỏ siêu nhiên. . . . Nó được thanh lọc, củng cố, mở rộng và có thể nhìn thấy Thiên Chúa như chính bổn tính của Ngài. Nó có thể chiêm ngưỡng mặt đối mặt với Đấng là Lẽ thật căn bản đầu tiên. Ai có thể hiểu được những niềm vui tinh tế của trí tuệ con người khi nhìn thấy mọi lẽ thật như chúng vốn có!”
Hãy tưởng tượng xem Thiên đàng sẽ như thế nào với những người trước đó chưa từng biết chữ và chưa từng được học hành. Họ sẽ thật vui mừng khi rút ra những lẽ thật ngày càng sâu sắc hơn từ Đức Chúa Trời của mình là Suối nguồn không bao giờ vơi cạn.
Randy Alcorn, tác giả bài viết là tác giả của hơn 60 cuốn sách khác nhau. Ông cũng là nhà sáng lập và giám đốc của Mục vụ Eternal Perspective Ministries.
– Chuyển ngữ: Đội ngũ Ba-rúc –
*Quan điểm của bài viết không nhất thiết phản ánh quan điểm của Đội ngũ Ba-rúc
Link bài viết: https://www.epm.org/blog/2023/Nov/6/know-learn-heaven?fbclid=IwAR3rfyKyxzhuGEQHxydhP75CCEEXnAkljM6Uu3A70rfyZYqhdxyQJJUB1Fo



